Tại sao mọi người lại ngủ được. Tôi biết các chú bực tôi, trước thái độ của tôi lúc ấy. Từ cái giá cắm bút ngước lên phần cao hơn của bức tường vàng vọt là vài lỗ khoan được bắt vít như những con mắt của tường.
Xuống nhà, ông nội vừa sang. Thế mà cơm thì hốc rõ nhiều!. Nhưng những năm im lìm dần trôi qua đem lại cho tôi nhiều bài học thực tế.
Một khi đã hòa vào xu thế hờ hững của xã hội thì không tránh khỏi thói quen đưa sự thờ ơ và thiếu quan tâm lẫn nhau vào trong gia đình. Nhưng về sau ngẫm lại thấy bố mẹ lo cho mình, lo cho danh dự quá mà đâm ra… Cũng tại tôi chẳng mấy khi để bố mẹ thấy mình ngồi vào bàn học. Cười vui cho dễ sống.
Sau nhiều năm, chúng như cộng hưởng để trở nên to lớn, gớm ghiếc hơn mức bình thường và khiêu khích giới hạn chịu đựng của bạn. Mẹ tiếp tục lay bạn dậy, bạn cứ rúc vào chăn. Từ mẹ bao quát chung cho thật nhiều trạng thái và giúp khi thốt nó ra, người ta khó đánh giá anh phản ánh trạng thái nào.
Tiền rồi sẽ có rồi sẽ mất nhưng ngại tiền khi chưa kiếm ra. Sự vô lo của họ giết dần những thiên tài. Bây giờ, hãy trở lại là bạn.
Nỗ lực đầu tiên và cuối cùng của con người cũng chỉ là để hai nhà này bắt tay nhau, hoà trộn vào nhau; và tạo môi trường để họ không phải bắt buộc tàn sát lẫn nhau. Chị cả đi lấy chồng để lại căn phòng. Ngày hôm qua cháu không học gì cả.
Bạn mơ cái gì đó về bóng đá, cái này thì bình thường. Bởi em biết hy sinh từ trước anh rất lâu. Người quan tâm đến vấn đề này chứ không đọc liếc qua sẽ có thể hỏi ngay rằng: Cứ cho là thế đi nhưng tại sao có nhiều nguyên thủ quốc gia mà IQ, EQ lại thấp như vậy? Đối với những trường hợp (không phải là hiếm này), chúng ta cùng thử liên tưởng xem…
Bố muốn yên ổn và sợ cho bạn. Bạn chả có tập luyện căn bản gì cả. Có một thằng bạn đùa cô ấy: Ấy khôn đến quắt cả người lại.
Nhà văn bỗng thèm nụ cười trong im lặng của nàng. Bạn thử phân tích kỹ hơn sự lạc lõng của mình trong thế giới này. Còn giờ thì cựa quậy được, thậm chí, đứng dậy nhảy nhót chắc cũng được.
Tôi rong chơi, có ôn nhưng thấy người ta chăm chỉ gấp hàng chục lần mình, đâm mất tự tin. Tôi quệt nước mắt, xì mũi ướt nhẹp tay áo và ngực áo. Tôi hơi để ý anh chàng, chắc lớn hơn tôi độ dăm tuổi, xử lí cái vỏ kẹo thế nào.