Vừa tìm kiếm để tìm ra những điều kiện của may mắn, vừa biết chia sẽ, giúp đỡ người khác sẽ khiến cho may mắn đến với bạn nhanh hơn. Nhưng lần này bà không cần nghĩ ngợi gì lâu cả vì bà biết câu trả lời quá rõ. Ngươi hãy quay về đi, Nott cũng đã đi rồi.
Ta đã làm hết sức mình cho những điều mà ta nghĩ là đúng và cần thiết. Phải biết tin vào chính mình. Tôi không có nhiều sự lựa chọn lúc đó.
Không đơn giản như ngươi nghĩ đâu. Giấc mơ làm chàng vui sướng biết bao! "Đây có vẻ là một nơi thích hợp đây" - chàng thầm nghĩ.
Nếu trong vòng năm ngày nữa mà Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc trong khu rừng này thì chắc hẳn là ông đã nhìn thấy rễ của nó rồi. Khi ngựa chạy, cây kiếm đã tạo nên một đường cắt sâu. Cái cảm giác rằng mình là một nạn nhân, một người bị lừa, một người không may mắn thì cũng chẳng hay ho gì nhưng ít ra nó cũng giúp họ cảm thấy phần nào nhẹ nhõm hơn.
Thế là các hiệp sĩ im lặng rời khỏi khu vườn hoàng gia. Nhưng biết đâu Merlin không nói dối? Nếu đó thật sự là cây bốn lá mang lại sự may mắn vô tận thì sao? Nhưng mọi người sẽ không tìm được một nơi nào như thế trong khu rừng này đâu.
Cảm thấy khát, Nott bèn đi theo âm thanh của nước. Sid - hiệp sĩ áo trắng, vẫn giữ im lặng cho đến khi Merlin quay sang nhìn chàng, cố đoán xem chàng đang nghĩ gì. Bà chúa hồ hơi bất ngờ và suy nghĩ một hồi lâu, nhưng cuối cùng bà cũng đồng ý.
- Ta còn đang suy nghĩ. Nhanh như cắt, Nott đứng dậy và rút thanh kiếm sáng loáng ra thủ thế. Khi anh vừa đến được lâu đài, nó đổ sụp xuống lăn ra chết.
- Khoan đã, thưa Người. Khi ngừng cười, gương mặt bà nhanh chóng trở nên nghiêm nghị. Tôi đã từng nhìn qua hầu như tất cả các loại túi xách hồi còn làm ở các khách sạn sang trọng, vì thế tôi biết người giàu thích những loại túi nào.
Tôi đã làm việc say mê với tất cả tâm huyết để có được ngày hôm nay và tôi tự hào với những gì mình đã đạt được. - Lần đầu tiên, giọng nói của bà không còn chứa đựng hai sắc thái đối nghịch nhau nữa. Hy vọng ngày mai sẽ tốt hơn.
Không khó khăn gì mấy Sid tìm ngay ra được khu đất đó. Các hiệp sĩ lần lượt leo lên ngựa ra về. Mười lăm năm gần đây tôi đã phải cố gắng hết sức để có thể sống được qua ngày.