Chúng chia cho nhau từng hòn bi, miếng bánh và lũ trẻ trong khu phố chẳng thể nào dễ dàng bắt nạt được chúng vì bất cứ ai "đụng" tới đứa này là đứa kia sống chết xông ra bảo vệ bạn hết mình. Chàng muốn cảm ơn ông thật nhiều. Bà đã sống ngay từ ngày đầu tiên trong khu rừng này.
Chàng phải mất khá lâu mới đến được cái hồ này, chỉ mất vài phút sau khi Nott chán nản bỏ đi. Trước khi Nott kịp trả lời, anh nhận thấy áo quần Sid rách bươm, bám đầy đất và đôi giày thì lấm lem bùn đất. Nếu đó là nơi mà Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc lên thì bây giờ chàng muốn biết nó cần bao nhiêu ánh sáng và bóng râm thì đủ.
Sid vô cùng vui mừng. Chẳng còn gì để nói, Nott chậm chạp leo xuống núi. Bà nói rằng người ta thường hay để lại việc tới ngày mai mới làm.
Bất thình lình, một cơn gió lạnh ập tới khiến chàng rùng mình, và một việc mà chàng không thể nào tưởng tượng đã xảy ra. Trong mười năm liên tục, tôi luôn tái đầu tư những gì mình đã có được. Bỗng Jim thấy nhột nhột ở bàn chân.
Nói lời chào tạm biệt với Merlin, chàng lên đường tiếp tục tìm kiếm những cuộc phiêu lưu, thử thách mới. Ngươi mất hai ngày mới đến được đây nhưng giờ thì ngươi chỉ còn có một đêm để trở về thôi. Tôi không hề nghĩ rằng đó là một câu chuyện vô bổ.
Mà cây bốn lá thì lại cần có đất đai tươi tốt mới có thể mọc lên được. hãy bảo trọng nhé, chàng trai. - Hỡi Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây - ta đang nói chuyện với bà.
Rất nhiều lần tôi đã tưởng tượng tới ngày tôi tìm thấy cậu. Nếu bây giờ bạn không may mắn thì rất có thể là bạn đang duy trì những điều kiện, môi trường cũ sẵn có. Ngươi đã từng thấy vũng nước nào trong khu rừng này chưa? Mà cây bốn lá thì cần rất nhiều nước.
Điều này cũng không có gì là lạ. Anh sẽ đi tìm Sid cùng về, nếu có bị cười vào mũi thì dẫu sao hai cũng còn đỡ hơn một. Vì thế hãy cứ làm điều ngươi muốn.
Khi đưa ánh mắt nhìn sang người đối diện, cả hai chợt thấy có điều gì dường như quen lắm, gợi lên từ rất xa xăm nhưng cũng thật gần gũi. Còn sống - còn hy vọng. Khi anh vừa đến được lâu đài, nó đổ sụp xuống lăn ra chết.
-Bốn với chẳng ba lá! - Nott nói với giọng chán chường - Ba ngày rồi thật là công cốc, ta tìm mãi mà chẳng thấy đâu. Cư dân trong khu rừng này rất lười biếng. Họ tìm kiếm những người giúp họ tái khẳng định những suy nghĩ yếm thế của mình.