Rohang

Em gái xinh vú to thích chơi chim giả

  • #1
  • #2
  • #3
  • Giá mà em đến, dịu dàng bắt tôi bỏ bút. Dù nó không được kể một cách hấp dẫn thì nó cũng có cái gì đó mơi mới. Vừa xem bạn vừa lan man với những ý nghĩ như thế.

    Sự thai nghén tương lai lúc nào cũng đứng trước rủi ro băng hoại. Chúng khác nghĩa nhau nhưng nghe thì na ná như nhau. Chúng tôi ngồi yên với sự thoải mái chứ không gắng gượng hay kìm nén.

    Tôi muốn ông giết chết ông cụ nhà tôi. Vừa đỡ mệt sau căng thẳng, vừa đem lại cảm giác tự nhiên, hoà đồng. Có lẽ chỉ viết đến đây thôi.

    Những người quanh ta quên rằng đời sống cần có những sự chuyên môn hoá. Nhưng cơ thể tàn tạ không cho phép bạn thực hiện những cú xoay mình uyển chuyển hay bứt phá như trước kia. Những lúc vui vẻ bên họ, thoảng tự hỏi thêm câu này: Liệu bạn có làm liên lụy gì đến họ không? Có lẽ không, vì bạn làm việc hoàn toàn độc lập.

    (Đằng ấy lại bảo: Ề, chả hiểu cứ nói thì mới là hiện sinh, trúng thì trúng chẳng trúng thì trật, miễn nói cho sướng miệng). Gọi chung là hy sinh cũng không đúng mà là làm ăn cũng sai. Bảo keo xịt tóc miễn phí.

    Tiếc là tôi không phải quí khách. Ngả đầu cạnh nàng, áp tay nàng vào má. Nhưng im lặng mà trong lòng ngấm ngầm khinh bỉ hay trút giận lên kẻ khác thì nhiều lúc há chẳng phải là một cách trả đũa rất hèn ư.

    Bạn bỗng xuất hiện trong một tấm chăn trên chiếc giường mà ngoài cửa sổ là giàn gấc đang xanh thẫm kia. Tôi cũng chấp nhận thế, mặc dù, với tôi, cái xe ấy vứt đi cũng được. Năm tôi 25 tuổi, tôi được cả thế giới tôn trọng vì sống tốt, sống đúng và có một gia đình êm ấm.

    Và đã nghe thấy 2 cú điện thoại, 1 lần bấm chuông, và tiếng ồn từ những người thuê nhà. Điểm cuối cái đuôi nằm giữa màn hình. Chỉ tại thằng em tớ và tớ ngồi trong lúc người ta đứng thì ráng chịu.

    Tao đờ mẹ bật quạt mãi mà đờ mẹ đéo hết nóng…. Tôi đã đang và sẽ không viết hoặc không công bố sớm thế này nếu tôi không tin mình là một thiên tài (về khoản này) hoặc ít ra là một tài năng đếm trên đầu ngón tay. Nhưng chúng đã bị đời sống dán vào những vỏ bọc lạnh.

    Thế là những bực dọc không biết trút vào đâu cứ dần hình thành. Tôi trân trọng nó nhưng không biết nó có gào những câu như Chém chết mẹ nó đi hay Cho chết mẹ mày đi khi phải bon chen (với những con người chứ không phải với những con chữ như tôi) giữa dòng đời đầy dã man này không. Chỉ nói phòng làm bằng gỗ theo kiểu Phần Lan.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap