Mặc dù bạn biết ngủ nhiều cũng chẳng bổ béo gì cho sức khỏe. Quả tôi có đi chơi với cậu ta thật. Thi thoảng nó đem đến những tổng kết thú vị.
Con người vẫn làm khổ nhau bằng những sự chán và nhàm chán đấy thôi. Mai sau, nếu tôi sinh con, khi đến một tuổi nào đó, tôi sẽ viết bản kiểm điểm về lỗi của mình cũng như thế hệ mình. Có bon chen bẩn, ác.
Để lúc này bạn không lo nghĩ đến chuyện ra đi hay không. Tôi thường lấy cái tên của bộ phim chưa từng xem đó để đùa với thằng em. Để cắn tiếp những kẻ chống đối mục đích đẹp đẽ của tôi.
Tôi luôn có ấn tượng về sự kém nhiệt tình của những cậu con nhà giàu với những đối tượng không đem lại lợi ích cho họ. Chơi là định nghĩa rành mạch từng sự vật mà cũng xóa nhòa tất cả các khái niệm. Luôn được vận động, luôn được tiếp xúc.
Tại sao mọi người lại ngủ được. Mình được khóc cho mình. Cái mà tôi nghĩ chỉ là một nền tảng cơ bản mà một thế hệ mới cần có.
Đó là những ý nghĩ từng diễn ra và không chắc sẽ thôi diễn ra. Tốt hơn là nên nhập vai. Nhà con chẳng thiếu thứ gì nhưng con về mang quà thế, mọi người vui lắm.
Dù mọi người đang đợi cơm ở nhà. Khi bàn thắng được ghi, không có chai để ném. Anh đang hạnh phúc.
Không trình bầy nữa. Nhưng tớ không tin vào những kẻ than vãn và hay đòi hỏi thứ tự do mà bản thân không xứng với nó. Á à, cá không ăn muối cá ươn… Tưởng tưởng chơi chút vậy thôi, ai dám hỗn.
- Còn tôi không tin vào sự thành thật của ông. Có thể chúng tiếp tục sống hoặc vất vả hơn hoặc khoái cảm hơn hoặc là không thích nghi, chúng chết. Bởi ngay khi thức dậy thì bạn đã quên ít nhiều.
Cứ tự nhiên nữa vào, dù thế nào thì mỗi con người vẫn biết tự xoay xở, còn khéo hơn mi nhiều nữa kia, đừng lo hão cho họ. Vì chuyện cái giấc mơ vớ vẩn mà mình lại làm đồng chí ấy mất vui. Chị cả đi lấy chồng để lại căn phòng.