Cái ghế đá này cũng buồn lây. Đúng là thân làm tội đời! Sức khoẻ yếu thì học thêm tại chức tiếng Trung với cả phấn đấu vào Đảng vội làm gì.
Chỉ nói phòng làm bằng gỗ theo kiểu Phần Lan. Không chống lại thì sẽ hình thành một truyền thống mới, một thứ truyền thống mới đầy chai sạn của dân tộc. Không chào mẹ à? Không biết mẹ có thấy một giọt nước mắt của tôi trào ra không.
Thể lực tốt, tinh thần lành mạnh không hề mâu thuẫn với độ hay của tác phẩm. Bạn đã bao giờ là một người yếu ớt về thể chất mà lại đủ thông minh để điều khiển một con chó ngao chưa? Bạn biết cách giật dây nó và khiến nó nghe lời mình. Một thế giới tuyệt vọng tạo nên những sinh vật hiện sinh ấy.
Là người thì nên thế. Nơi chúng không thèm đớp miếng mồi ẩn dụ nhạt hoét. Có thể còn biết tình nguyện ủng hộ người nghèo.
Mọi người còn lo cho bác nữa. Mà sao không thấy khuôn mặt, giọng nói, xúc cảm nào mới. Tôi khuyến khích nó đọc sách văn học để mở mang nhận thức có tiềm năng nhưng bị bó hẹp của nó.
Nhưng ta đang có những trạng thái bệnh. Cũng chưa bao giờ thay vì bố thí những cơn ợ hơi ấy cho một đứa trẻ lỡ quệt phải, anh ta ban tặng chúng cho những đồng loại đồi bại nhưng đầy quyền lực. Nhưng im lặng mà trong lòng ngấm ngầm khinh bỉ hay trút giận lên kẻ khác thì nhiều lúc há chẳng phải là một cách trả đũa rất hèn ư.
Tôi cho mình quyền bỏ học đến sở thú mà không báo cho ai cả. Cứ việc gọi tôi là thằng đạo đức giả. Bạn không hiểu sao bạn lại có thể hét được to thế dù bạn đang đau họng nói không ra hơi.
Vì thế mà nó làm bạn hay tự hỏi bạn có phải là bạn không. Giá là ở một thời điểm khác, bạn cũng sẽ khó có thể không phấn chấn. Nó vừa là lí do biện minh cho thú tính, vừa là món thuốc phiện lờ đờ để mị dân, đưa họ đến những tư tưởng chẳng vì một cái gì cả.
Ở đây, họ cho mình quyền gào thét, nguyền rủa, phán xét. Như một phương pháp nới ra gọng kiềm của mẹ mình. Hắn có thể đạt được trạng thái ấy một cách dễ dàng.
Tội ác, chúng không gieo vào con người những hạnh phúc để sản sinh lòng biết ơn. Bây giờ ghép một số mảnh lại thành một miếng, gõ và tung lên mạng là một công đoạn có khi còn vất vả hơn. Còn bình thường thì họ rất dễ ăn dễ ngủ.