Trí nhớ lâu dài chính là “ngân hàng thông tin”, nơi ta có thể gửi vào đó tất cả những gì ta biết. Ông biết đây là cách kết thúc bài phát biểu. Chẳng hạn, bạn có biết rằng xe đua có lốp trơn nhẵn, không rãnh hay không (trái ngược với loại xe thông thường)?
Bây giờ hãy làm một bài toán đơn giản. Khi nhận ra đặc điểm này, bạn sẽ thấy nhiệm vụ trở nên đơn giản hơn rất nhiều, từ đó tất cả những gì chúng ta cần làm là cải thiện những lĩnh vực mà trí nhớ còn kém. Vì thế, bếp sẽ là phòng đầu tiên.
Làm cách nào để tôi nhớ được danh sách này buổi sáng cũng như trong suốt cả ngày? 2. Trên giường, bạn thấy có một bao tải lớn (sack). Dàn âm thanh nổi, 7.
Bệnh nhân: Bác sĩ ơi, tôi không thể nhớ bất cứ thứ gì. Trong đó, A – Anish, M – Mei, P – Pumiko, R – Robert. Chúng ta nhìn mọi thứ nhưng lại không quan sát chúng.
Vì sao vậy? Đơn giản vì hầu hết mọi người đều chưa thật sự chú ý tới những logo này. Thật sự là chúng ta không bao giờ chịu nhớ cả. Bác sĩ phẫu thuật cũng không được mở sách hướng dẫn trong khi thực hiện ca mổ.
Sau này, để nhớ từ này trong một danh sách nào đó, ta có thể liên tưởng nó với một thứ cố định khác như cái đầu của ta chẳng hạn. Tất nhiên, chúng ta đều cảm thấy việc tạo ấn tượng ban đầu là một gánh nặng mà chúng ta đã bỏ quên, nhưng những người nhớ được tên người khác nhanh chóng lại nhận thức được sự cần thiết của việc ghi nhớ tên người. Mặc dù vậy, nó được thừa nhận là một phần của cách nấu ăn truyền thống Italia.
Họ có thể tưởng tượng ra một bãi biển màu vàng, một đại dương xanh và khách du lịch người Byzantine trong những bộ bikini nhỏ nhắn, xinh xắn đang nằm trên bãi biển. Chúng ta cảm thấy lo lắng khi trả lời câu hỏi thú hai. Từng bước một, bạn sẽ thấy việc thực hiện những kĩ thuật này sẽ trở thành bản năng tự nhiên của bạn.
Điều này có nghĩa rằng bạn phải lưu chúng trong trí nhớ lâu dài của bạn. Tương tự, một trong những vấn đề rắc rối phổ biến mà chúng ta thường gặp là “hội chứng quên khóa cửa”. Số 21 được tạo thành từ hai chữ cái N, T.
Bạn sẽ cảm thấy quen thuộc với những cái tên này và nhớ được chúng từ trước. Bạn hãy đi vào phòng số 1, nhìn vào bên trong. “Tôi nhớ rằng tôi đã quên ông…”
Từ lúc đó con bọ chét chỉ nhảy gần tới cái nắp và dừng lại cách đó khoảng 1,6mm. Vì vậy, chúng ta cần cho não có khoảng thời gian nghỉ ngơi để thông tin có thể ngấm dần vào trí nhớ của chúng ta. Chúng ta đã bàn luận về những trường hợp ta phải xin lỗi người mà ta đã quên tên họ, và cảm giác thất bại khi đối mặt thực tế là họ vẫn nhớ tên ta.