Nó hoàn hảo mà giản đơn. ” ông muốn ánh sáng phải thật hoàn hảo, nhờ vậy sắc trong mờ của cỗ máy mới sẽ sống động hết sức có thể. “Con bé như là một khẩu súng lục và có một ý chí mạnh mẽ nhất trong số những đứa trẻ mà tôi đã từng gặp,” ông nói.
Màu nền thì quá tối, một vài dòng có kích thước sai, còn các phím lại quá to. Những tấm ảnh dường như đã tiếp thêm sinh khí cho ông chỉ trong giây lát. Ive uống cạn ly một cách đầy kích động.
Job kể rằng “Woz đã đón tôi chỉ vài phút sau đó và chúng tôi đi ngay đến thư viện ở SLAC ( The Stanford Linear Accelerator Center - trung tâm Gia số tuyến tính Stanford) để tìm kiếm chúng”. Đến cuối cùng, tất cả họ đều vui vẻ. Vào ngày quốc tế Lao động năm 1976, trong phòng của mình, Wozniak vật lộn với nguyên mẫu máy tính mới, có tên gọi Apple II - dòng sản phẩm mà Jobs hy vọng sẽ đưa tên tuổi công ty lên một vị thế cao hơn.
Là một nhà quản lý, Jobs đôi khi nóng nảy và cục cằn với cấp dưới, ông thừa nhận: Tôi phải học cách kìm chế cảm xúc của mình’. “Họ hoài nghi liệu ông ấy còn đủ hấp dẫn hay không,” Clow nói. ”(ôi nàng thơ của ta, chính nàng sẽ đốt lên cả một bầu trời sáng tạo).
Sau đó ông đã quyết định và khẳng định là cho dù Gates có thêm một chuyến đến thăm Thế nhưng, dù chỉ tạo ra một chuỗi các sản phẩm sao chép qua loa, Microsoft lại có thể chiến thắng trong cuộc đua của những nhà sản xuất hệ điều hành. Cô rất trung thực và cởi mở.
“Những chiếc netbook chẳng tốt hơn gì cả!” ông nói. ông và Apple đã trở thành hình mẫu của một chiến lược công nghệ số rằng tất cả phần cứng, phần mềm và nội dung liên quan đều được tích hợp trong một vỏ bọc trơn tru đến hoàn hảo. ” Powell và đứa con út của ông, Eve, quan sát từ góc cửa hàng.
Mọi chuyện cứ thế, đến mức mà tôi phải kêu lên, ‘Steve, tôi sẽ không đời nào đến thăm anh nếu anh bắt chúng tôi đến chỗ cửa hàng một lần nữa. Vì thế, tôi chỉ cần lên trên tầng và tụ tập nói chuyện với họ”, Jobs chia sẻ. Nhưng tại sao mọi người vẫn đặt mua ở Apple nhiều hơn? “Đó không phải là trường hợp này,” Jobs trả lời, khi Walt Mossberg đặt cho ông câu hỏi đó tại sự kiện ra mắt iPad.
Nó thực sự là một cuộc cách mạng, và nó mới chỉ vừa bắt đầu. Job bắt đầu sử dụng chất kích thích gây ảo giác và sau đó ông cũng kéo cả Brennan vào cuộc chơi này trên một cánh đồng lúa mỳ ở ngoại ô Sunnyvale, ông nói “Thật là tuyệt vời. Phòng ngủ bỏ trống của cô cũng như bàn nhà bếp và nhà để xe đều được điều động làm không gian làm việc.
Thậm chí cô còn muốn được ngồi cùng với cha mình trên chiếc máy bay cá nhân của ông và bước trên thảm đỏ cùng ông. Không mấy ngạc nhiên, Jobs ghét nó. Daniel Kottke - người bạn tâm giao từ thủa còn theo học trường Reed và những ngày đầu ở Apple, đã không còn nung nấu mối hận vì không được tham gia cổ phần - cũng có mặt ở đó.
“Mike thực sự đã dìu dắt tôi”, Jobs nhớ lại. Ông ấy từng một lần nói với tôi, ‘Nếu cậu cần trình chiếu, thì nó có nghĩ là cậu đang không biết mình nói về cái gì. “Không phải anh ta đang tạo ra nghệ thuật, mà là đang tạo ra một đống thứ vứt đi!” Một ngày, Jobs vào phòng của Larry Kenyon, một kỹ sư đang làm việc với hệ điều hành Macintosh và phàn nàn rằng hệ thống này khởi động quá lâu.