Nhưng tôi ngừng lại và quay lại nói: "Tôi khen thầy. Ngay từ hồi ít tuổi, ông đã có tài tổ chức, thấu tâm lý và chỉ huy. - Điều lệ của hội đó định rằng một cái máy chế tạo theo phép không được có một nhiệt độ cao hơn quá 22 độ nhiệt độ trong xưởng.
Chúng tôi không quên ông. Hồi sinh tiền, Lord Northchiffe, một trong những ông vua báo chí Anh, thấy trong một số báo in một tấm hình của ông mà không được hài lòng; ông bèn viết thư cho chủ nhiệm tờ báo. Bận một chế phục sạch sẽ, thầy ta có vẻ tự đắc giữ việc chỉ dẫn đó lắm.
Ông khuyên tôi nhiều điều rất quý về cách giữ gìn khu vườn nhỏ của tôi. Làm không được, thì ta sẽ thui thủi trên đường đời. Miền đó, ông chủ xí nghiệp đúc chì biết rõ lắm và có nhiều khách hàng ở đó.
Thuở thiếu thời, tôi ham mê tranh biện với anh tôi, với các bạn tôi. Vậy nếu bạn muốn được thương mến, xin nhớ quy tắc thứ hai này: Một buổi tối, một ông khách lại chơi.
Trong 4 năm, ông dò xét đời sống giữa vợ chồng của 200 người, 100 người đàn ông và 100 người đàn bà. Một lần Lincoln khiển trách một sĩ quan nhỏ tuổi đã tranh biện với bạn. Shakespeare (một thi hào nước Anh) nói: "Không có chi tốt mà cũng chẳng có chi xấu; xấu tốt đều do tưởng tượng mà ra cả".
Tôi chắc rằng chị chăm nom nhà cửa không có chỗ nào đáng chê, cũng như cách ăn bận của chị vậy. Và William Lyon Phelps nói thêm: "Không bao giờ tôi quên lời nhận xét đó của cô tôi". Vì hiểu vậy nên ông Abraham Lincoln đã để lại cái danh là có tài dẫn đạo quần chúng bực nhất trong lịch sử loài người.
Đừng bao giờ chê ai là lầm hết". Ông kêu điện thoại mời tôi lại vì có chỗ hỏng. Những kẻ nào đã học được cái bí quyết làm thỏa mãn lòng đói khát lời khen đó, nó tuy kín đáo mà giày vò người ta, đâm rễ trong lòng người ta, thì kẻ ấy "nắm được mọi người trong tay mình" và được mọi người tôn trọng, sùng bái, nghe lời, "khi chết đi, kẻ đào huyệt chôn người đó cũng phải khóc người đó nữa".
Cô nói: "Trời phú cho ông cái giác quan về tiết điệu; ông thiệt là người trời sinh ra để mà khiêu vũ". Sau cùng, một ngày tươi sáng tới: một truyện nó viết được người ta nhận đăng. theo học lớp giảng của tôi, kể lại cho tôi nghe như sau này:
Ông hội trưởng nói: "Tôi sẽ nói thay ông". Rồi chị coi, chắc chắn chị sẽ vừa ý tôi lắm". Nhưng, tôi xin nhắc lại, nếu ông nhất định đòi thay đổi thì ông phải chịu trách nhiệm trong sự rủi ro, máy hư chạy không được.
"Thì ngươi nói phắt rằng ngươi coi ta ngu như lừa, đã làm những lỗi mà ngươi, ngươi không khi nào làm!". "Vả lại, còn mất cái lợi này nữa. Rồi tôi lại giới thiệu với ông ấy vài nhà bán len khác vì ông ấy không muốn mua giúp tôi nữa".