Sau đó, nhiều khách hàng đã gợi ý ông bán thêm các loại hàng hóa khác, và lúc nhập giày từ nước ngoài, ông bị buộc phải nhập các loại hàng hóa khác. Cây gậy cũng là một vật rất đẹp được làm từ chính đôi bàn tay khéo léo của anh. Nó phải trải qua tất cả những lần đánh bóng để "kim cuơng" hiện ra .
Việc học của ông phải tạm dừng vì chiến tranh thế giới thứ 2 nhưng ông đã biết tận dụng nó bằng cách mở sạp bán nước giải khát,bánh ngọt và trái cây . Có một ông già được gọi là Tái ông lần nọ mất một con ngựa. Cuộc đời chính chị của ông lúc nào cũng như đang trên 1 đại dương dậy sóng.
Lúc 22 tuổi, ông đến Indonexia không một xu dính túi. _ MARTIN LURTHER KING JR Sau 7 năm bác bỏ,vào năm 1947,ý tưởng của ông đã được chấp nhận.
Được sự giúp đỡ của hai người bạn, tôi đã đi dán các áp phích cổ động . A)Trừ khi tự mình lấy lại được tinh thần nếu không những người này sẽ không thể đứng lên được nữa. Một bữa nọ, “gián điệp” báo cáo một trong những điều gây tổn thương lớn nhất trong đời tôi.
Để thoát khỏi sức ép của cuộc đấu tranh chính tri sau đó, ông đã đến Hongkong, sự chuyển đổi địa bàn này hóa ra lại may mắn. Ông là người sáng lập ra nhật báo « Murasoli » và viết hơn 100 quyển sách về các đề tài lịc sủ,xã hội và văn học. Bà là giám đốc của nhà văn hóa và thiền định Mathura, nơi bà truyền dạy phương pháp thiền định cho công chúng và giảng dạy cho trẻ em.
Đó là một số tiền lớn khi ấy. Chúng tôi xây dựng lại một xạp bán hàng tạm thời trên góc phố Aveniada soler, nhưng vào năm 1948, cơn bão Gene đã thổi bay mái sạp của chúng tôi. Ý của câu này không phải vĩ nhân khong được sinh ra trong các giai đoạn khác,mà nó chỉ ngụ ý rằng không có khủng hoảng thì phần tốt nhất trong họ không được bộc lộ ra
Vì thế, tôi luôn mong được đến trường, tuy nhiên đó cũng là nơi tôi vừa yêu vừa ghét. Nhiều chính phủ trên thế giới dành nhiều ưu tiên cho việc tạo ra công ăn việc làm. Ta cũng biết cách tích lũy một ít tiền và vốn.
Dừng gọi đó là lỗi lầm. Là người con thứ 5 trong một gia điình có 6 người con, Coring sống với cha mẹ và bà nội, có một sạp bán chuối, giấm, dép bằng gỗ và đủ loại hàng hóa khác. Cuối cùng, tôi quyết định đi xin việc.
Nhưng đối với tôi, đúng là nó ngang bằng với việc làm gì để đối mặt với thất bại. Nhưng đó chính là xã hội ta đang sống. Lời nói đó là: “ Cuộc sống đã hết sức tử tế với tôi.
Đi học ở Swatow, Trung Quốc và trở về Bangkok năm 17 tuổi. Ở trường, sinh viên bị gây áp lực phải đạt điểm cao để có thể kiếm được việc làm. Tuy nhiên, ông là một trong những nhân vật vĩ đại nhất trong lịch sử triết học phương Tây.