Các công ty này được gộp chung lại thành một nhóm và sản xuất những loại cân có thể tính toán tổng cộng được một lượng hàng. Và ông quyết định cho thế giới thấy điều đó bằng cách rút ngắn tên công ty International Business Machines thành ba ký tự mà thôi: IBM. Bởi vì Gerstner là kẻ ngoại đạo đối với kinh doanh công nghệ cao.
Cũng nên nhớ lại một chút vào thời kỳ cách mạng công nghiệp trên toàn thế giới vào lúc này, là khi đó công năng của máy móc mới là quan trọng và yếu tố thẩm mĩ chưa phải là cái gì đáng giá để bán. Các sinh viên trường này ắt hẳn ngày ngày nhìn thấy chân dung Watson trong trường của họ - nơi có phòng thí nghiệm IBM. Tom đặt lên bàn Watson dự án được đặt tên là máy tính phòng vệ.
Hiện nay, các phiên bản mới của FORTRAN có dạng cấu trúc tốt hơn và có ít hạn chế hơn. Phụ tá điều hành của Watson, Sam Hastings, viết ngay cho nhà lãnh đạo của mình: Tôi sướng phát điên lên khi tờ Chicago American nói rằng, một công dân Mỹ đích thực đã gởi trả huân chương hòa bình cho Hitle. máy trở lại và nhu cầu xử lý thông tin tăng vọt.
Cuộc chiến với nỗi sợ hãi của con trai thiên tài. máy trở lại và nhu cầu xử lý thông tin tăng vọt. Một lần nữa sẽ thấy Tom không thoát khỏi cái bóng tư duy của cha.
Thoạt đầu, người ta dễ Đó là hội nghị và là dịp lễ lạt lớn nhất trong năm của IBM. Vì vậy, định đề phải xuất hiện như thể không phải của ông vậy.
Watson đã vướng nhiều sai lầm khi xây dựng tổ chức IBM, mà kinh doanh là cách nó tồn tại, xoay quanh tâm niệm của cá nhân mình. Đó là lần cuối cùng Watson thay đổi logo của IBM. 1937 tốt nghiệp đại học và gia nhập IBM với tư cách nhân viên bán hàng ở thành phố Manhat- tan.
Nhưng điều này làm nhiều người nghĩ đến phát minh ống chân không của Lee de Forest, vốn đã ra đời từ năm 1906. Người dân thành phố bàng hoàng khi đọc hàng tít lớn: Tòa án tối cao liên bang truy tố nhân viên NCR. Thomas Watson đi một nước cờ đảo lộn lẽ thông thường: Tìm kiếm việc làm cho nhân viên thay vì sa thải họ, như các nhà công nghiệp đã làm sau chiến tranh.
Biến IBM thành công cụ chống chiến tranh là cách tiếp theo mà Watson muốn giải thích mục tiêu phấn đấu của tôi. Nói đến mạo hiểm, người ta dễ liên tưởng đến những quyết định tức thì và thiếu suy nghĩ. Watson đứng lên đi về phía tấm bảng trắng đặt gần ông nhất.
Dù sao nghi vấn này cũng dẫn chúng ta trở lại thái độ của Watson với ngành máy tính vào buổi đầu. Và sau khi đọc cuốn sách của Black, Jeffle thấy rằng: Tôi không hoàn toàn chấp nhận lý lẽ của Black rằng Watson và IBM phải chịu trách nhiệm một phần nào đó với vụ diệt chủng và tôi cũng không đồng ý với ông (Black) về chuyện Watson khi đến với Đức Quốc xã thì đã biết rằng mình làm ăn với kẻ giết người. Cuối cùng, phòng thí nghiệm cũng vượt qua được công nghệ của đối thủ Remington Rand với thẻ xử lý 250 dữ liệu trong một phút, thông tin lập bảng cho phép in thành chữ chứ không còn là chữ số.
Cái chết của bà, có thể khiến ông suy tư về sự quý giá của sức khỏe và khả năng có giới hạn của tiền bạc. Các nhà máy đóng cửa như một phản ứng thường thấy. Watson đã thành công trong việc gửi đi một thông điệp và thông điệp đó được hiểu rõ, rằng ông là người cởi mở và biết lắng nghe.