Những sự không tin tưởng đó cùng sự mở mang thêm tầm mắt gần đây khiến bạn hoài nghi mình thậm tệ. Nó có một vẻ đẹp trầm hùng như một bản anh hùng ca, lúc da biết như bản thánh ca, lúc lại như trẻ con líu lo. Và đây là lần thứ hai tôi khóc.
Nhưng họ không cũ lắm. Tôi tự hỏi mình đang làm trò gì đây. Giọng mẹ bắt đầu ướt.
Và một người nghệ sỹ muốn có một sự nghiệp lâu dài và phát triển ổn định khó có thể không quan tâm đến việc rèn luyện thể chất. Từ chuyện con chó ngao mà suy lớn lên thì việc quyết định hành động của một chính quyền có thể là quyết định của một tập đoàn kinh tế. Có lẽ cũng không dám gần quá vì sợ bị hút vào rồi thì không dứt ra nổi.
Q của lí trí không tự an ủi được. Sợ vì cảm giác có thể đánh mất rất dễ dàng. Thôi, đứng dậy xem tí đã.
Không gì tự nhiên mất đi. Tôi bảo chỗ than này hôm qua em đến đã thấy. Cả phụ nữ nửa, cả trẻ em nữa.
Tiền rồi sẽ có rồi sẽ mất nhưng ngại tiền khi chưa kiếm ra. Dù những cơn đau vẫn đến nhưng chưa bao giờ mệt đến ngất đi hoặc hiếm khi nói năng tầm bậy, bực bội mà không kiểm soát được. Chúng nhan nhản và đầy bon chen.
Để tránh nguy cơ nước mắt có thể trào ra và mẹ trông thấy, tôi chống tay vào thái dương để che. Người lớn thật buồn cười. Mất chứ không phải biến mất.
Nhưng cũng không nên dằn vặt và quá xấu hổ. Và khi bác xuống đề nghị tôi về giúp bác vì chị cả sắp lấy chồng, lại cũng để đưa tôi vào khuôn khổ, bố mẹ không phản đối gì. Nhấc cánh tay nhẹ hều rờ thử lên ngực.
Có điều, viết đâu phải lúc nào cũng là toan tính thiệt hơn. Mặc dù bạn biết ngủ nhiều cũng chẳng bổ béo gì cho sức khỏe. Vừa đỡ mệt sau căng thẳng, vừa đem lại cảm giác tự nhiên, hoà đồng.
Chà, bạn múa may quay cuồng một lúc, thằng cướp văng ngay xuống hồ. Một điều rất hệ trọng. Làm một chuyến du ngoạn Đà Lạt đi.