Rồi đồng chí công an sẽ hỏi: Anh sở hữu chiếc xe được mấy năm rồi?. Tuổi phát dục đâm không bình thường… Cái xe tải phía trước phóng nhanh, cái bạt chăng bốn góc sau thùng xe rú phần phật như một con sứa xanh lè động cỡn.
Tai họa có thể ập xuống bất cứ lúc nào. Chân lí nằm ở chính biên giới giao thoa giữa khoảng dục và không dục nên thật khó tìm. Có thể ví khi con người sinh ra, trong nó có một chiếc đồng hồ cát.
Hơn thế, khi không giải quyết ngay từ lúc này, về sau, khi mọi sự đã tạm ổn định, rất khó phá vỡ sức ì hay cưỡng lại dòng chảy bất kể trong đục. Xin lỗi những ký ức còn bị giam trong não. Những lúc vui vẻ bên họ, thoảng tự hỏi thêm câu này: Liệu bạn có làm liên lụy gì đến họ không? Có lẽ không, vì bạn làm việc hoàn toàn độc lập.
Ông anh bảo chắc cháy được cả ngày. Họ tìm kiếm, thậm chí, săn lùng những người tài. Trên đường về, bác tôi bảo: Đấy, con thấy không.
Có phải tôi nói đâu. Nhưng đến cả bà già làm đĩ để nuôi người khác cũng không phải sản phẩm của trí tưởng tượng. Mà vì sự tàn phá của chúng, chúng tạo nên những con người vô ơn, vô ơn vì chẳng ai làm ơn cho họ hoặc làm cho họ thấy biết ơn cả.
Mặc dù tình yêu thương có thể cứu rỗi tất cả nhưng tình yêu thương của thế giới này hiện đang quá ít ỏi. Có lẽ tình mẫu tử làm nguôi nỗi nhớ rừng. Đi đâu cũng vất vả.
Tôi không cần những sự ban ơn bề trên của họ. Bố sẽ không phải chuẩn bị tinh thần đi uống rượu làm quen với mấy ông to to mà mai đây nếu bạn xong cái bằng, họ sẽ dễ làm sếp của bạn. Trinh sát phán đoán: Người quen.
Con đường quanh sân vận động Mỹ Đình rộng và xanh, khá yên bình. Anh đang hạnh phúc. Những kẻ đánh mất bản chất người, khi đối diện với bản chất, họ cho là giả tạo, là đạo đức giả, là rởm đời.
Cho đến khi hàng mi nàng rủ xuống, nhà văn kéo lại tấm chăn phủ lên thân thể thủy tinh của nàng. Cháu mà làm được thì cháu giỏi. Vẫn có những nỗi buồn nhớ và thất vọng xen vào.
Hắn có thể là một lãnh đạo khác; hay chỉ là một nhà thơ dám viết những điều quá đúng về bản chất của cuộc chiến tôi gây ra. Thế là sáng xách xe đi rồi lẻn về nhà ngủ hoặc viết. Để tôi đọc một đoạn vừa ứng tác, đồng chí phê bình cho nhé: