Ông viết: "Một hôm hay tin có một đoàn hướng đạo sắp đi qua châu u họp đại hội các hướng đạo sinh toàn cầu, tôi muốn cho một hướng đạo sinh của tôi dự cuộc đó. Ông không nói: "Tôi không muốn rằng hình của chúng nó được in trên báo". Khi một người nói "không" một cách thành thật và quả quyết thì tiếng đó không phải chỉ phát ở ngoài môi mà thôi đâu.
Câu đó ở trong Thánh kinh". Nhưng tôi chưa thấy phòng làm việc nào lót ván đẹp bằng phòng này. Bạn muốn những người bạn gặp gỡ đồng ý với bạn.
Hoàng đế đùng đùng cơn giận: Chúng ta đều khát những lời khen chân thành mà than ôi! ít khi người ta cho ta cái đó. Cuộc tình duyên đó chẳng nên thơ chút nào hết mà còn có vẻ mua bán nữa, phải không bạn? Vậy mà lại là một cuộc tình duyên sung sướng nhất trong những trang giông tố của hôn nhân niên giám.
Nếu chúng ta chỉ gắng sức kích động người khác để cho họ chú ý tới ta thì không bao giờ có bạn chân thành hết. Bà cho rằng già nửa những cuộc tình duyên đều bất hạnh và kết luận như sau này: "Hôn nhân là việc quan trọng nhất trong đời, quan trọng hơn cả sinh và tử". Bạn ráng làm cho người đó nói: "Phải, phải" càng sớm càng hay.
Sáng hôm sau, ông Schwab trở lại. Nhưng Dorothy Dix nghĩ khác. "Khi trông thấy chúng tôi, bà ta đóng mạnh cánh cửa lại một cái rầm ngay trước mũi chúng tôi.
Chú hiến binh đó chỉ là một người như những người khác; muốn tỏ cho người ta thấy sự quan trọng của mình. Ông về nhà bình tĩnh hơn và muốn tỏ ra công bằng với chúng tôi, cũng như chúng tôi đã công bằng với ông, ông lục giấy tờ của ông ra, kiếm thấy toa hàng đã thất lạc và gởi trả chúng tôi mười lăm mỹ kim với vài lời xin lỗi. Chúng ta chỉ dùng một phần nhỏ những khả năng vật chất và tinh thần của chúng ta.
Như vậy đâu phải cách lấy lòng ông và làm cho ông nghe theo lý luận của tôi. Lúc ông Chamberlain tới, có giới thiệu cho Tổng thống người thợ máy đi theo ông. "Tôi đưa cho một ông muốn gởi tiền tại ngân hàng, một tờ giấy có in sẵn những câu hỏi để ông trả lời.
Má nó dắt nó tới tiệm lớn, đưa mắt làm hiệu với người bán hàng và nói: "Đây, cậu này muốn mua đồ đây". Tôi chỉ cần hỏi ý họ, đãi họ có thể thống, là tôi muốn gì được nấy". Những người bán hàng biết rõ điều đó và ta phải bắt chước họ.
Nhưng tôi cũng hiểu thầy. Vì lẽ đó nên tôi phải nhờ cậy ông giúp tôi trả lời câu hỏi đó. Tôi sẽ làm cho ông đổi ý".
Đó là cơ hội tối hậu để được mối hàng hay không. Vậy mà một bức thư của ông gởi đi có chép lại ở dưới đây, đã được 42 phần trăm thư hồi âm! Nghĩa là mầu nhiệm tới gấp hai. Phải, Eugénie cũng có thể kêu Trời như Job "Ghét của nào, Trời trao của đó".