Rohang

đến nhà thằng bạn tiện xoạc bà xã nó khi nó không có nhà

  • #1
  • #2
  • #3
  • Trong quá trình viết, có lúc tôi cũng bước theo gót nghệ thuật. Và bạn lại mặc cảm về sự vô dụng và vô cảm của mình, và lảng tránh. Hoặc không tưởng tượng rằng có ai đó đang tưởng tượng ra họ.

    Chính em đã từng bảo như vậy còn gì. Ngần ấy năm không ngửi thấy mùi gì, thật khổ. Nhưng thực tế đã biến tôi thành một con chim nao núng trước cành cây cong.

    Lúc đốt tập Mầm sống quả là tôi cũng có ý đồ cho mẹ nhìn thấy, một chút có vẻ điên rồ. Tất nhiên, tôi sẽ chẳng bao giờ đặt chân lên hòn đảo của ông để làm phiền đâu. Đến lúc cậu mệt mỏi và khuất phục thì thôi.

    Có thể nó đủ để những người chớm đua đòi hiện sinh trở về những giá trị đạo đức đích thực khi những tình yêu thương mới đến với họ. Đến lúc bác gắt: Bác bảo xuống ăn sáng có nghe không nhỉ! Rồi lên cầu thang, thì bạn mới cúi đầu lò dò bước xuống. 21 tuổi thì còn phải đến trường.

    Bạn biết giờ này chắc bác bạn đang bị các vị trong bệnh viện hạnh họe. Nhưng dần trải qua những thái độ của họ tôi biết họ là những nguời tự làm chủ cuộc đời mình và họ vẫn thấy sống còn đầy ý nghĩa. Nhưng mà em cứ thử nhặt nhạnh đi và đừng bảo với tôi là em không tìm thấy những niềm lạc thú cũng như khổ đau sau lạc thú.

    Đáng nhẽ tôi cũng nên biết ngoan ngoãn trong ý nghĩ và bao dung với tầm nhận thức của chú như bao ông chú khác đầy rẫy đời này. Không biết nên viết tôi mới 21 tuổi thôi à hay đã 21 tuổi rồi ư. Nhiều khi đã chán tên sêri NGOÁY MŨI nhưng ngại đặt tên khác.

    Nhưng tiếng gọi của họ át tiếng trả lời của nó. Mẹ đang tìm cách cứu rỗi tôi, an ủi chở che tôi, chia sẻ với tôi. Ngoan nào, đợi tao có cơ hội, tao viết.

    Rồi hơi hụt hẫng khi ngồi gần mấy cổ động viên văng tục chửi cầu thủ chửi trọng tài, hút thuốc cả buổi. Khi mà bạn cần những khoảng tĩnh lặng và tin cậy để tinh thần thư thái tiết ra những chất sống vá lại những tế bào và tự chữa lành những vết thương trong tâm hồn, trong cơ thể thì bạn lại phải sống giữa môi trường mỗi ngày không thể không nghe tiếng chấm choé nhau. Và khi tích trữ được thì tôi lại mệt vì sự đi quá tải của đầu óc nhỏ nhoi.

    Hồi bé dì ghẻ bảo: Mắt mày gian lắm. Cũng có người trong số họ rất tự tin rằng mình hiểu hết, biết hết. Nhưng khi bạn chọn cách sống chống lại bi kịch luôn rình rập những tài năng, sự nghiêm khắc (ban đầu cứng nhắc) ấy không thể không có.

    Hơi bị xịn, tiền triệu đấy. Hắn phải lừa phỉnh mình. - Tôi nghĩ tôi hiểu được phần nào con người ông.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap