Và tiếp tục đùa cợt với bạn trong màn đêm. Những giọt ấy gọi là gì nhỉ? Không biết. Mà chỉ có thể giảm thiểu nó bằng cách hòa chung lợi ích và có sự rèn luyện để biết hy sinh lợi ích lúc cần và hy sinh nó một cách tự nhiên.
Có khi tôi mà là một kẻ phản động thực sự mới là một biểu tượng hấp dẫn cho một bộ phận thanh thiếu niên không nhỏ. Kể cả cái nhàm chán. Cháu phải sống để đứa cháu gái nhút nhát và hiếu thảo lớn lên không phải trở thành một người đàn bà cô đơn và khổ đau như mẹ nó.
Nhưng những lúc mở tủ ra, đọc lại những bài thơ đã và chưa gửi, những lúc đặt bút viết trôi chảy, bạn lại tin mình, tin vào những gì đọng trong tiềm thức của mình. Y học bó tay… Mọi người cười thích thú. Họ còn bất lực hơn nữa.
Thấy cả thơ, mẹ bảo: Đừng đốt, để mẹ đọc. Cũng không bực bội, bực bội sẽ không làm tiếp được, nhưng quả là tiếc cái công gõ, mắt thì đau mà thời gian gõ lại không có nhiều. Bình thường thì bạn cũng không viết dài thế này đâu, chỉ viết một vài bài thơ và viết theo hàng ngang.
Và nếu quả thật nó dở, bạn sẽ biết tự dằn vặt khi nhận ra. Đời, nghệ thuật, người… thật luẩn quẩn. Vừa mặc cảm vừa đầy kiêu hãnh không muốn chúng bị ngó qua một cách hờ hững và đầy mỉa mai.
Mặc quần đùi ra đường lạnh. Chân lí nằm ở chính biên giới giao thoa giữa khoảng dục và không dục nên thật khó tìm. Xã hội loài người thì phải như thế.
Rồi thì thời gian trôi, ở những lớp màng được vén khác, chàng trai lại tưởng tượng sâu hơn: Bao nhiêu hình ảnh biểu trưng, đại diện. Vậy thôi, bạn sống bình thường.
Có một bộ quần áo trên sàn và bạn mặc nó. Bạn muốn về nhà viết quá. Bác gái: Bác là bác lo lắm, gọi điện khắp nơi không thấy con.
Nhưng đến lần thứ ba thứ tư điệp viên báo về thì chắc bác gái cũng thấy mình tự nhiên cho thằng nhỏ một cơ hội phạm pháp. Vì thế mà hình thành những mâu thuẫn rất âm ỉ và tích tụ dần, vô hình tạo thành hai cực đẩy nhau. Và tôi sẽ cố tâm niệm sẽ quay về.
Dù bạn rút kinh nghiệm lựa chọn trái với cái bạn thường chọn chăng nữa. Mẹ ghé sát vào tôi, hỏi: Dỗi mẹ à? Tôi nhớ có một lần cho mẹ xem thơ của mình trên mạng. Chà, bạn múa may quay cuồng một lúc, thằng cướp văng ngay xuống hồ.