Không rõ là sự thờ ơ của kẻ thấu suốt; hay lòng đố kị ngầm ngầm không tự nhận thức được của con ngài không đủ sức thoát ra khỏi kén trước đàn bướm tung tăng. Tôi lại bảo: Cháu vướng xe tải cháu chưa đi được, chú cho cháu xin chìa khóa, cháu đi ngay. Cái từ nhân loại nghe đẹp phết.
Vấn đề chính là phải biết phân tán đều năng lượng và biết tập trung để đánh vào mục tiêu khi cần. Cả phụ nữ nửa, cả trẻ em nữa. Ai mà chả thích ngủ sướng mắt thì thôi.
Với những con lợn này thì nắm tay nhau cùng bước bên nhau với lại vì hạnh phúc nhân loại chắc phải đợi hơi lâu. Người bảo nghệ thuật là khó hiểu. Cho thì thôi nhưng nhận thì không phủi tay được.
Mẹ thì không chịu thả bạn ra để nắng làm tan chảy chúng. Bác mà hút một điếu thì cháu bỏ học một buổi. Bạn muốn dấn thân, muốn vắt kiệt mình bằng cách phun trào không nguôi nghỉ những luồng ý nghĩ (qua các truyện khác hơn là dạng viết khá cụ thể này).
Mình không thích từ vàng nghĩa vật chất. Khi ấy, nếu còn đi bộ chắc bác và bạn được lên vỉa hè chứ bác bạn không thỉnh thoảng phải kéo tay bạn tránh xe như bảo vệ một chú gà con. Mà này, mấy giờ rồi còn tưởng tượng! Mày đang mất cái giấc mơ.
Đúng là chuyện thường. Vừa tức giận vừa thương xót vừa không hiểu tại sao. Bác nói thế thôi nhưng bác hạnh phúc vì bán được hàng.
Chụp đèn bằng sắt sơn màu tím ngoài trắng trong. Đó là lúc bạn bắt đầu trách mình thật yếu ớt, kém cỏi, không chịu nổi mấy âm thanh mà vô số con người va chạm hàng ngày. Người ta có thể làm được mọi việc, vấn đề là có đủ tài hay không.
Đêm qua, bạn vừa viết 35 truyện (cực) ngắn mà bây giờ chưa muốn đọc lại xem hay dở thế nào. Phía sau hai hàng cây là một lùm lau lách um tùm như rừng. Dù sao bác vẫn hơn rất nhiều kẻ đẩy lịch sử đi lùi.
Lại không đủ minh mẫn để xử lí những vụ tiếp theo. Ông chỉ việc viết xong câu chuyện và nghỉ hưu, hưởng lạc. Bạn phân vân không biết chọn cái nào.
Bác bạn và bạn thật ra sống đều không phải để trở thành vĩ nhân để đọng lại di tích trên bề mặt lịch sử mà chỉ là sống theo cách mình lựa chọn. Bác đi chứ? Không! Bác còn nhiều lí do lắm. Nhưng chắc những người hiểu biết cũng biết gạn đục khơi trong để tìm thấy một chút mạch nguồn của vấn đề.