Thậm chí, anh đã không dành thời gian cho vợ vào ngày sinh nhật của cô ấy. Cậu nói cụ thể hơn xem nào? - James thắc mắc. Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ.
- James kể ngay trước khi kịp ngồi xuống ghế để mở túi bánh. Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui. Trong khi đó, James lại cảm thấy mệt mỏi vô cùng khi nhìn xuống cái bụng ngày càng tròn trĩnh của mình.
Phần việc cộng thêm của một nhà quản lý có vẻ như quá nặng nề đối với James. Khi đọc lại những điều mình đã viết trên bảng, James chợt nghĩ đến những vị giám đốc trong công ty - những người cũng có thể đang gặp phải khó khăn như anh. Tớ cũng đã xác định cụ thể thời gian hoàn thành công việc cho cậu ấy.
Anh vẫn chưa hiểu sếp yêu cầu anh điều gì và thời hạn hoàn thành công việc ra sao. Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt. Và nhờ thế, sự việc đã không đến nỗi khó khăn thế này.
Tớ vẫn không thể hiểu được. Chỉ còn một thông tin quan trọng nữa thôi và tớ biết mình có thể nói luôn lúc này. Anh biết đây là cơ hội tốt để anh tỏa sáng, nhất là khi anh tiếp cận công việc với sự nhiệt tình và niềm tin mới.
Anh chỉ thích tặng hoa cho em, thế thôi. Thứ sáu này nhé? 7 giờ được không? Nhớ dẫn theo bọn nhóc nữa đấy. Nếu không, họ tiếp tục làm rõ ý đó.
Đó là, khi nhân viên hoàn tất bất cứ công việc nào mà cậu đã giao, hãy nhớ luôn lập bản tổng kết công việc. Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa. Trong công việc, Jones lúc nào cũng vui vẻ trò chuyện với mọi người và luôn tham gia vào các hoạt động của công ty.
"Mình phải chấm dứt tình trạng kiệt quệ này! Mình phải thay đổi. Phải thừa nhận là thái độ lúc đó của cô ấy làm tớ hơi lo lắng, nhưng kỷ luật nhân viên vì đã làm việc kém hiệu quả là một phần trong công việc của nhà quản lý kia mà! Vì thế tớ mạnh dạn nói thẳng cho cô ấy biết nhiệm vụ đó chỉ cần một ngày đã có thể hoàn thành, trong khi cô ấy lại kéo dài thời gian làm việc mặc dù đã biết dự án này rất eo hẹp về thời gian. Giờ đây anh thường xuyên giúp các con làm bài tập.
Jones hiểu James đang có ý cảm ơn sự giúp đỡ của mình khi cho anh hay rằng đã làm theo những gì anh chỉ dẫn. Vì bản thân cũng là một nhà quản lý, tôi hiểu mình nên viết một quyển sách thật ngắn gọn và súc tích, sao cho ngay khi đọc xong là độc giả có thể ứng dụng ngay những gì đã đọc vào thực tế để tạo nên những thay đổi tích cực trong công việc của họ. - Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ?
Thật là hơn cả những gì anh mong đợi! Anh đã bận rộn đến nỗi không chú ý đến sự quan sát của sếp. Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả". Quả là một cuộc sống mà anh hằng mơ ước!