Tớ cũng đã xác định cụ thể thời gian hoàn thành công việc cho cậu ấy. Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt. - Khởi đầu thì khá tốt.
- Tớ hiểu rồi, - James đồng ý. Bằng cách đó, cậu có thể kiểm soát được kết quả mong muốn và nhất là hạn chế tối đa các khả năng thất bại. Chúng thật diệu kỳ mà cũng thật giản dị!
Nhưng anh cũng không muốn mất đi khoản thu nhập hấp dẫn đó hay để vuột mất những cơ hội được trải nghiệm mà công việc này mang lại. - Còn làm gì được nữa kia chứ? Bọn tớ cùng ngồi lại để bàn bạc công việc một cách kỹ lưỡng hơn rồi bổ sung những yêu cầu về thời gian. Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình.
Phải thừa nhận là thái độ lúc đó của cô ấy làm tớ hơi lo lắng, nhưng kỷ luật nhân viên vì đã làm việc kém hiệu quả là một phần trong công việc của nhà quản lý kia mà! Vì thế tớ mạnh dạn nói thẳng cho cô ấy biết nhiệm vụ đó chỉ cần một ngày đã có thể hoàn thành, trong khi cô ấy lại kéo dài thời gian làm việc mặc dù đã biết dự án này rất eo hẹp về thời gian. Khi đọc bản báo cáo của Jessica, anh gần như choáng váng. Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình.
James hiểu những công việc còn lại mà anh sắp sửa giao cho các nhân viên của mình sẽ khó khăn hơn trước. Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước. Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả".
Sếp của James rất lo lắng và đắn đo về năng lực của họ. "Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!". Vậy theo cậu, đâu là những điều cậu nên làm để hoàn thành dự án đúng hạn?
Công việc được giải quyết một cách trôi chảy, không khí làm việc trong bộ phận của anh ngày càng phấn khởi, chan hòa vui vẻ. Thậm chí, anh đã không dành thời gian cho vợ vào ngày sinh nhật của cô ấy. - Ai cũng có lúc phạm sai lầm.
Và những băn khoăn đó càng khiến anh thêm mệt mỏi. Và anh tự hỏi, liệu nghệ thuật ủy thác công việc mà anh đã có dịp học hỏi có thể được áp dụng hai chiều, tức là cả với cấp trên và cấp dưới hay không? Anh sực nhớ đến câu chuyện của Jones và Jennifer, rồi quyết định chấp nhận mạo hiểm. Giờ thì tôi đã hoàn toàn yên tâm.
Không chỉ thế, anh còn có nhiều thời gian hơn để tạo niềm vui cho gia đình. Tuy thế, James vẫn tỏ ra hơi thiếu kiên nhẫn với việc chuẩn bị này. Thế nhưng mọi chuyện hóa ra ngược lại.
Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ. Dĩ nhiên cậu đã làm rất đúng. Tớ vẫn không thể hiểu được.