Hãy quay sang người đối diện và tìm hiểu về họ: Còn bạn thì sao, Mary? Bạn làm việc ở đâu?. Vì sao như vậy? đối với một người kém cỏi, nhút nhát thì một cuộc phỏng vấn có thể là một nỗi đáng sợ. Một số người lo ngại rằng với quá nhiều những phương tiện thông tin hiện đại thì nghệ thuật nói sẽ trở nên lỗi thời.
Bởi thế các chương trình của Regis và Kathie Lee rất sinh động và đầy cảm xúc. Bạn biết Ted Williams không? Anh chàng vận động viên bóng chày này có tài năng bẩm sinh mà ai cũng ao ước, thế nhưng anh ta vẫn phải rèn luyện mỗi ngày như mọi người đấy thôi. Sam kể cho khán giả nghe về một thời niên thiếu cơ cực, về người cha nghiêm khắc luôn muốn anh trở thành một thầy giáo.
Đáng mến là khi đi xem bóng chày, ông luôn ngồi ở hàng ghế bình thường chứ không hiện diện ở những chỗ VIP, và chưa bao giờ người ta thấy ông bỏ về nửa chừng. Đến nỗi mà không vị khách nào muốn ra về còn hẹn nhau năm tới kỷ niệm một năm ngày Larry King tròn… sáu mươi tuổi!!! Một tối nọ anh gọi điện cho tôi với giọng hớt ha hớt hải: Larry, tôi gặp rắc rối to rồi.
Vì đôi khi sự im lặng còn đáng giá hơn hàng ngàn câu nói. Nếu bạn là người nghiêm nghị thì hãy xem anh ấy có nghiêm nghị hay không. Tôi vẫn đang choáng váng trước sự ra đi của Bob.
Thỉnh thoảng chúng ta lỡ nói đến nửa câu và chợt hoảng vì không biết phải kết thúc câu đó như thế nào. Chỉ cần nói một cách chân thành rằng: Tôi xin chia buồn. Việc nói cũng như vậy.
Tư thế chủ động này sẽ giúp bạn điều khiển cuộc phỏng vấn diễn ra hiệu quả và sôi nổi. Thời gian là tiền bạc. Nếu không thích thì tốt nhất đừng đi.
Tôi nghĩ rằng việc trò chuyện cũng giống như chơi golf, như lái xe hay làm chủ một cửa hàng. Tôi sẽ làm việc từ thứ hai đến thứ sáu với tiền lương là 55 đô la một tuần. Người nào không hề mắc một lỗi nhỏ cũng chẳng thể tạo ra một thành tích vĩ đại.
Hãy chia sẻ nỗi buồn, niềm cảm thông sâu sắc với tang gia. Tôi đánh giá Robert là một trong những vị khách vui nhất. Trong lúc Brazzie và tôi mường tượng ra một tương lai tối mịt ở trong tù thì Herb lại hết sức bình tĩnh.
Nhưng vào buổi tối đến chương trình của tôi thì Jim lại xỉn quắc cần câu. Nó đã hoạt động trong sạch hơn bất cứ ngành công nghiệp nào khác từ một trăm năm nay, cho đến giờ phút này. Cậu bé sẽ nhận được tiền huê hồng khi bán được sách.
Câu nói của Pacino đã phá tan bầu không khí căng thẳng. Danny là cậu bé từng cùng tôi chơi bóng lúc còn thơ ấu ở Brooklyn. Một khi bạn đã giới thiệu rình rang như vậy, đâu ai còn bất ngờ nếu chuyện của bạn quả thật rất vui? Trái lại, nếu nó bình thường thì tất cả mọi người đều thất vọng!