Tôi hứa với Ngài không bao giờ còn vong ân Ngài nữa. Thử hỏi tại sao ý muốn "trả đũa" lại có hại cho bạn? Theo tờ tạp chí Life thì ý muốn đó có thể làm sức khoẻ bạn phải vĩnh viễn suy nhược. Nghiên cứu kỹ, ông Barmack thấy khi ta buồn chán, áp lực của máu và số dưỡng khí hít vào đều giảm, còn vui thích làm việc thì những cái đó tăng liền.
Hiện nay nhiều người đóng trò khác lại rán bắt chước chị. Thời oanh liệt của tôi quả đã qua hẳn. Nói một cách khác, chúng ta cần chú ý đến nỗi khó khăn song đừng lo lắng.
Nhưng tôi đã để cho tinh thần hưu dưỡng và hết lo nghĩ. Má tôi muốn tôi hy sinh cho tôn giáo. Như vậy, tất nhiên họ thiếu thốn, thành thử bây giờ họ không sung sướng bằng lúc trước, vì họ đã xài quá lố từ khi lợi tức tăng lên".
Nhờ vậy tôi thoát chết". Chẳng hạn như lần sau ta có muốn chê lòng tốt của ai trước mặt chúng ta, thì ta hãy ngừng ngay lại. Nhưng ta cứ cho đi, để được cái vui là đã làm việc thiện.
Bey thì chắc đã phải nhịn đói. Nếu được như anh, mất gì tôi cũng chịu. Moon, giám đốc một trường học ở Nữu Ước không cần phải mất tới hai tuần mới kiếm được cách làn vui người khác hầu diệt nỗi ưu tư của bà.
Bà đau tim thiệt không? Thiệt. Và nhờ Trời phù hộ, sáu tháng sau y trở về Tokyo, thế là hết lo. Người này kể lại với tôi rằng đô đốc nổi tam bành lên, giậm chân chửi thề, bảo tôi là quân ăm trộm, quân phản nghịch, rằng tôi đã cả gan khiêu khích quân đội Thiên Hoàng! Tôi hiểu như vậy nghĩa là gì rồi.
Nếu hôm sau không bán được đủ số thì vé đọng lại đó sẽ cộng vào chương trình hôm sau nữa. Charles Schwab nói với tôi có lần ông đã cứu một người giữ tiền ở ngân hàng. Những nhà nghiên cứu ít khi bị bệnh thần kinh suy nhược.
Chúng tôi đem bơ, trứng lại tiệm tạp hóa đổi lấy bột, đường, cà phê. Vì vậy mà tôi rất mang ơn tác giả, viết một bài Tựa tôi lấy làm đắc ý để giới thiệu với độc giả, và cuối bài, đề: Nếu không làm sao cho tài chánh khá hơn được thì thôi, cũng cứ vui vẻ đi, đừng đầy đoạ tấm thân mà uất ức về một tình cảnh không thể thay đổi được
Tôi hoảng hốt gần hoá điên. Muốn tránh sự mệt mỏi và những nỗi ưu phiền, ta phải biết tĩnh dưỡng ngay khi thấy mình sắp mệt. Đã có lần tôi đem điều này hỏi ông David M.
Ông Englert nói: "Tôi về nhà, soát lại xem đã trả đủ tiền bảo hiểm nhân mạng chưa, cầu trời tha thứ cho những tội lỗi từ trước, rồi chỉ nghĩ tới cái chết. Ông già kia đỡ bà lên, an ủi: "Cháu sở dĩ thấy đau là vì cháu không biết dãn gần cốt cho nó nghỉ ngơi. Cái thuật giản dị đó thành công chăng? Thành công thần diệu! Xin bạn thử đi.