Rohang

Chuyến bay thiên đường, 3 em tiếp viên hàng không cùng phục vụ tới nóc

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tất cả trị giá một cuốn tiểu thuyết ông viết trong năm năm. Nhưng tất cả nói chung đều thật chán, thật tẻ nhạt và vô nghĩa. Đoán rằng nó bên dưới tầng một vì nghe có vẻ xa xôi.

    Đơn giản thôi, kéo nhẹ nó về phía biển nó sẽ tự lùi lên bờ. Tôi muốn (em muốn) sống để tôi thôi muốn chết. Sẽ kiếm tiền, sẽ làm nghệ thuật.

    Và cứ thế cuốn đời người, cuốn đời những thế hệ tiếp theo vào những mớ rối ấy. Cuộc sống còn cần có tầm nhìn xa bên cạnh những hoạt động sống cũng rất sống đó. Chà, ông anh này cũng không đến nỗi phong kiến như vẻ lừ đừ của ông ta.

    Mà sống khoa học một chút. Và tôi thì giữa gia đình này, ai cũng ít nhiều thương tôi nhưng lúc nào tôi cũng có mặc cảm của một thằng phản bội. Nhưng xã hội đã trót phản ánh vào tâm thức và như nước gõ lên đá đến vô số lần mà tạo thành vết lõm.

    Lúc ấy, anh quên chưa kể cho em, anh thấy người mát lạnh. Cậu mợ ạ, thời gian vừa qua tôi ghi nhận cháu có một số tiến bộ. Chả nghĩ nhiều cho ai được.

    Mẹ tôi đi về phía bên kia. Đã lâu rồi, em không nồng nàn như thực tại. Những người sẽ bảo vệ, giúp đỡ anh cũng như anh bảo vệ, giúp đỡ họ.

    Tôi không rõ đêm nay có vỡ giấc và người nhẹ bẫng nữa không. Vả lại khi người ta đã biết tận dụng cả cảm giác chán viết để viết thì… Tha hồ mà điền vào dấu ba chấm. Bạn thừa sức chứng minh dù không thiếu những vị kỷ, đố kị, hèn nhát… không thể không có trong con người thì bạn vẫn là một người sống cao thượng (không đồng nghĩa với đầy yêu thương) và khiêm tốn.

    Bác gái nghe thấy bảo: Ấy. Con đường khá ổn, nhưng vẫn bụi. em đi đâu hết một đời - mà không để lại một nhời cho ai - em đi trọn vẹn rộng dài - mà không thả lại một vài cơn thơ - em đi từ lúc bấy giờ - tôi không hiểu cứ đợi chờ em đi - em đi bởi cái lẽ gì - vì ai hay chỉ là vì đi thôi - dù sao em đã đi rồi - duy còn nỗi nhớ lặng ngồi trên mi

    Định bỏ đó, nghĩ thế nào lại lấy giẻ rửa bát ra cọ rồi ngâm nước. Rồi bạn hồ nghi có đỡ thì cũng phải nghiêng ngả chứ. Đừng ví ta với sự chung chung của số đông.

    Nhiều điểm rất giống tôi. Trọng tâm lại chuyển sang câu hỏi: Mình viết có hay không? Rồi cũng bước vào phòng giám đốc, nói em đã làm được gì đâu.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap