Thay vào đó hãy trình bày bạn có thể làm tốt công việc hơn những người khác như thế nào. Không thể để Jim lên chương trình được, phải bảo vệ cả hai chúng tôi. Không nên nói quá dài dòng khi những người khác đều muốn đi thẳng vào vấn đề.
Bạn thấy đấy, tôi luôn nắm lấy mọi cơ hội để rèn luyện kỹ năng nói của mình phải không? Mục tiêu của tôi ư? Nhất định phải trở thành một phát thanh viên giỏi! Vì thế tôi thường tự nhủ phải học tập ở Ted Williams tính quyết tâm, thấy việc gì cần làm thì làm đến cùng. Tất nhiên mọi khán giả đều nhìn thấy cảnh tượng khôi hài đó. Nhiệt độ trái đất thì ngày một tăng hơn.
Và cuộc họp sẽ trở nên thú vị hơn nếu bạn luôn sẵn sàng đặt ra những câu hỏi tạo sự tranh luận sôi nổi cho mọi người. Cho tới giờ tôi cũng không nhớ hết hôm đó chúng tôi đã bình luận bao nhiêu sự kiện. Hoặc là: - Có lẽ tôi đã không hiểu kỹ vấn đề lắm.
Một Al Gore trong chính trị khác với một Al Gore ở đời thường. Lỗi là ở chính chúng ta. Hãy biến chúng thành của bạn! Hãy nói từ trái tim bạn một cách trung thực nhất.
Vì thế phải chuẩn bị trước một chương trình càng cụ thể càng tốt. Tôi trả lời: Tôi không có đề tài nào cả. Rõ ràng là từ utilize ít phổ biến hơn từ use.
Hãy hỏi! Tôi đặc biệt khuyến khích bạn nên hỏi những người phỏng vấn. Không ai gọi Harry Truman là một nhà hùng biện vĩ đại cả. Tại các phiên tòa xử án, bồi thẩm đoàn luôn chú ý kỹ đến những cử chỉ, điệu bộ của bị cáo.
Anh có văn phong thẳng thắn và sâu sắc. Hãy đặt những câu hỏi mà mọi người đều có thể nói lên quan điểm riêng của mình. Thứ hai, bạn sẽ bị mang tiếng xấu là người hay khoe mớ kiến thức vĩ mô, hoặc là người không đủ trình độ để diễn giải rõ ràng cụ thể! Liệu sau đó còn ai muốn nói chuyện với bạn?
Có rất nhiều cách để luyện kỹ năng nói. Tôi luôn chú ý đến cách làm sao để tất cả các bạn hữu đều tham gia vào bàn tròn. Chúng cho thấy bạn ở thế chủ động, bạn có trình độ cao, bạn am hiểu nhiều thứ, và nhất là chứng tỏ bạn đã có nghiên cứu ít nhiều về ngành nghề này.
Tôi biết điều này không dễ dàng. Sinatra kể rằng hôm nọ đang ăn tối ở nhà hàng Chasens (ở Hollywood) thì thấy Don Rickles. Một trận động đất ở Châu Phi đối với bạn cũng đâu có khủng khiếp bằng cái mụn nhọt ở cổ, đúng không nào? Hãy nghĩ về điều này khi bạn trò chuyện với ai đó.
Đừng chải chuốt câu văn bóng mượt mà sáo rỗng. Đơn giản chỉ nên nói: Chiếc váy này đẹp đấy! là tốt nhất. Bốn người đầu đều nói rất hay, nhất là vị giáo sĩ người Do Thái của Bob.