Chẳng hạn, nếu bạn có nhiều tiền, bạn sẽ mạo hiểm nhiều hơn. Lần nọ, nhà máy của nhà phát minh vĩ đại Edison bốc cháy. Ông bắt đầu học nghề ở một cửa hàng đồng hồ.
Bà đã leo lên đến đỉnh của những ngọn núi cao nhất ở 20 trong số 167 nước của LHQ,và dự định sẽ tiếp tục thực hiện việc này ở 147 nước còn lại . ” Điều này thật chính xác. Đôi lúc ông cũng không có đủ tiền ăn.
1/ nhóm người ở độ tuổi giữa 60 và 70 có đến 35% thành tựu vĩ đại nhất thế giới; Trong thập niên 1970, ông nổi danh với tài hùng biện. Vậy thì 1 người cần phải đấu tranh trong những trường hợp nào ?Chắc chắn không phải khi mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp và suôn sẻ .
Họ không gán những hình ảnh tiêu cực cho những điều mà họ không làm được. Năm 1988, khi về Myanmar để chăm sóc mẹ bị bệnh, cô tham gia cuộc biểu tình nổi tiếng lúc bấy giờ ủng hộ chế đô dân chủ, chống lại chế độ độc tài quân sự. Lúc quân Mỹ giải phóng Philippines, cả Escolta bị cháy vì bị máy bay Mĩ thả bom.
Cuộc sống dường như trở nên vô nghĩa và tôi muốn tự sát cho rồi. Đừng dùng thủ đoạn để thay đổi chúng. Dù bị mắc bệnh Parkinson ( liệt rung) ngày nay anh vẫn là thần tượng của hàng triệu người tàn tật.
Thời gian rảnh rỗi, anh tham gia tập sự các lớp tâm lí và ngôn ngữ Trung Quốc ở trường đại học Đài Loan như một sinh viên dự thính. Khi gặp anh trên đường, lúc nào bạn cũng nghe lời chào hỏi vui vẻ của anh. Chẳng có gì tốt hơn nói về sự kiên trì.
Ông bắt đầu trông coi cửa hàng đậu phộng của người chú và sau đó tách ra thành lập công ty thương mại ở miề trung Java . Để ông được đến trường , chị gái 13 tuổi của ông bị bán lam gái ,mại dâm. Hôm nay tôi xin ca ngợi “người đàn ông xứ Galilee (Chúa Jesus) – vì tôi thấy gương mặt buồn bã của người khi chịu đau đớn trên thập tự giá ở Calvary, “phần thưởng” người nhận được vì sự hy sinh cho nhân loại.
“Cuộc sống vừa là một cuộc mạo hiểm táo bạo, vừa chẳng là gì cả. Cha tôi bán hàng thịt, còn mẹ tôi là một người nội trợ bình thường. Nếu bạn nghĩ có lẽ tôi đang đùa thì cuộc khảo sát dưới đây sẽ làm bạn phải nghĩ khác đi.
Sự tò mò và hào hứng của chúng tôi được đẩy lên tột đỉnh và cuối cùng, ông bảo với chúng tôi đó chính là nghĩa địa và tất cả mọ người đều đã chết. “Mỗi một tai họa , mỗi thất bại, mỗi chướng ngại vật, mỗi bệnh tật của cơ thể; mỗi hoàn cảnh khó khăn và kinh nghiệm đều mang theo một hạt giống lợi ích tương đương nào đó, nhưng thường ẩn dưới một hình thức nào đó. Nhưng Michelle không phải là loại người chỉ biết nghiền ngẫm những cái gì đã mất đi.
4 năm sau, tức là vào năm 1994, bà lại gặp một tai họa chết người. Nhiều người sẽ thất bại nhưng đó lại chính là cái mà loài người đang tiến tới. “Mùa hè thì ngọt ngào, mưa thật dễ chịu, gió làm ta sảng khoái, tuyết làm ta phấn chấn, không có thời tiết nào xấu cả, chỉ có những thời tiết đẹp khác nhau mà thôi.