Megiddo tiến đến và hỏi về công việc trang trại, mùa màng của ông ta, rồi sau đó thuyết phục ông ta rằng, mình là một người rất thành thạo công việc đồng áng. Vì vậy, cuốn sách này ra đời nhằm giúp bạn biết cách vận dụng những nguyên lý quan trọng để phát triển tài chính. - Đúng thế! – Arkad trả lời.
- Thông thường, cuộc đời của mỗi người đều phải trải qua các giai đoạn từ thuở ấu thơ cho đến bạc đầu. Người bạn thương gia của chúng ta đã có dịp may hiếm có nhưng lại không biết cách nắm lấy nó và tất nhiên là bỏ lỡ một cơ hội có thể đem lại sự giàu có cho anh ấy. Mặc dù tôi phải đi vay mượn người thân, bạn bè để trả nợ, nhưng các khoản nợ vẫn dây dưa không hết, thậm chí ngày càng nhiều hơn.
Bà ấy rất xinh đẹp nhưng không giống như những người phụ nữ chịu khó, chịu khổ của chúng ta. - Nhưng không chia sẻ điều này với cả những người thân trong gia đình, liệu anh có làm được hay không? Lợi dụng dịp này, tôi bày tỏ lòng cảm ơn của mình đến sự can thiệp của bà vào lúc sáng.
Tình cờ, tôi gặp một người nông dân trung niên đang đi loanh quanh, có vẻ như rất sốt ruột và lo lắng vì một điều gì đó. Một hôm, ông ta lén ôm hết tiền bạc, tài sản góp chung của hai người bỏ đi mất, khiến chàng thanh niên đáng thương, lúc đó đang ngủ, phải bơ vơ ở một xứ lạ với cái túi rỗng không. Mặc dù đã rất cố gắng, nhưng chúng tôi không tài nào đếm được.
Tôi được một thủ lĩnh sa mạc người Syri mua với giá hai bạc. Số còn lại ta sẽ chia đôi. – Chàng thanh niên chán nản đáp
Những lời nói của người bạn đến từ Syri quả thật rất sâu sắc. Nó đã làm biến đổi vùng thung lũng khô cằn thành một vùng đất trồng trọt, chăn nuôi phì nhiêu. - Món quà của nhà vua ư? Nhà vua đã tặng cho anh món quà và điều đó khiến anh bối rối ư? Loại quà tặng gì thế hỡi anh Rodan?
Câu nói của chàng trai trẻ càng khiến ông Sharru thấy rõ những lo lắng của mình là có cơ sở. Thưa cha, giờ đây con rất tự hào khi đứng trước mặt cha và nhờ sự khôn ngoan của cha truyền cho con, con đã trở nên giàu có v Dĩ nhiên, chọn điều sai là do chúng ta ngu ngốc.
Nhưng cái xác không hồn của anh ta nhắc ông nhớ đến một kết quả thảm hại. Tôi mất việc, mất nhà và trong túi không còn một xu nào cả. Đêm ấy ông không ngủ được.
Kế hoạch này đã có mười hai người tham gia. - Vậy ông nội của cháu không hề cho cháu biết, ông đã từng là một nô lệ sao? Khi người con được hai mươi tuổi, người nông dân đến gặp người vay tiền để hỏi thăm số tiền của mình.
Do vậy, tôi khẳng định rằng bất cứ người nào chậm chạp, do dự trước một cơ hội tốt, thì đích thị đó là một kẻ ù lì một cách đáng tiếc, và chắc chắn là anh ta sẽ hối hận không khác gì người bạn thương gia lúc còn trẻ của chúng ta. Ông cũng không kết thân được với nhiều người khôn ngoan. Mathon mỉm cười điềm đạm, chứng tỏ bản lĩnh của một con người đã từng dạn dày kinh nghiệm trong việc cho vay tiền: