Và tiếc rằng anh biết rõ mọi chuyện sẽ như thế nào. Hệ thống tinh vi này liên quan đến việc lựa chọn từ một loạt hoạt cảnh có sẵn kịch bản, mỗi cảnh lại thuộc một góc độ tâm lý khác nhau. Bạn chuyển trọng tâm mối quan tâm của mình sang những ý định của người đó, chứ không phải hành động của họ.
Họ biết rằng hầu hết mọi người đều cảm thấy bị buộc phải quyên góp chút ít cho họ. Kennedy, là một tín đồ Công giáo, chứ không phải người theo đạo Tin lành. Nghi ngờ: Bạn nghĩ rằng một đồng nghiệp nói với cô thư ký của bạn rằng bạn mê cô ấy.
Nếu người đó đang giấu bàn tay thì đó có thể là nhằm cố gắng che giấu tình trạng run ngoài tầm kiểm soát. Và vì muốn bảo vệ cô ta, anh ấy có thể chần chừ không muốn nói. Ví dụ 1: “Rất tiếc, nhưng đó là cách tốt nhất chúng ta có thể làm.
Kịch bản: Bạn nghi ngờ một nhân viên ăn cắp. Bạn có thể nói: “Câu chuyện của anh về âm mưu của chính phủ rất hấp dẫn. ” Chưa bao giờ tôi hết kinh ngạc vì chúng ta dễ dàng dao động trước một việc gì đó “trông” chính thống đến thế.
Khi đó, người đạo diễn thắc mắc không biết Sam có vấn đề gì về nghiện rượu hay ma túy hay không. Người đó củng cố quan điểm công khai của mình bằng cách nhiệt thành biểu lộ nó. Cách này không giúp Martha biết được ý định thật sự của con trai mình.
Vì thế hãy làm rõ đi. Nếu bạn không có được câu trả lời mà bạn đang cần, hãy tiếp tục giai đoạn kế tiếp. Mỗi khi tôi có bệnh nhân cảm thấy không thoải mái, tôi đều làm như vậy và mọi chuyện sẽ dễ dàng và nhanh chóng hơn.
Bạn đã bao giờ để ý xem nhân viên bán mỹ phẩm trong các cửa hàng bách hóa mặc áo gì chưa? Áo choàng trắng! Chuyện này dường như không có gì khác thường? Tại sao họ lại mặc loại áo đó? Bởi vì nó làm cho họ giống các chuyên gia. Nếu như nhà quản lý nói thẳng tuột rằng Sam đến đó để khám bệnh thì người đạo diễn sẽ nghi ngờ ý định của ông ta khi đề cập đến chuyện đó. Nhưng tôi biết giờ đây anh sẽ chẳng bao giờ làm như vậy.
Trọng âm nhấn vào bị sẽ thu hút sự chú ý đến thực tế rằng việc đó đã xảy ra. Kẻ nói dối muốn biết chắc chắn rằng bạn hiểu luận điểm của người đó ngay để có thể thay đổi chủ đề và sẽ không bị hỏi thêm câu hỏi nào nữa. Những viên đạn bạc là những ví dụ điển hình về cách khai thác sự thật nhờ sử dụng nguyên tắc khoái cảm/ khó chịu.
Gia đình tôi trông cả vào tôi. Hệ thống tinh vi này liên quan đến việc lựa chọn từ một loạt hoạt cảnh có sẵn kịch bản, mỗi cảnh lại thuộc một góc độ tâm lý khác nhau. Khi bạn biết thứ cần tìm kiếm, điều này trở nên rõ ràng hơn.
Nếu chị nói thật, mọi chuyện trở lại bình thường. Một người bạn của tôi là thanh tra cảnh sát rất ưa kỹ thuật này. Hãy cho người đó chút thời gian và những sơ hở sẽ dần xuất hiện.