Phải lớn tuổi mới biết xét đoán được. Trong số người làm công Trung Hoa, vất vả dưới ánh nắng thiêu người, đổi chén mồ hôi lấy 7 xu mỗi ngày, tôi đã từng thấy nhiều nét mặt vui tươi, như trên mặt các phú ông ở Nữu Ước. Nếu bạn đã chịu cái di truyền về thể chất như y, nhận được một giáo dục như y và chịu những ảnh hưởng như y, thì bây giờ bạn cũng như y, cũng đương nằm nơi y đang nằm, nghĩa là trong khám.
Vậy thì làm sao kiến thức hẹp hòi của mày có cơ hội mở mang được". Ông Hurock hứa làm như va muốn, và sau cùng dắt con "ngựa con bất kham" đó ra sân khấu để được hoan hô như vũ bão như mọi tối. Trước khi tới thăm ông, tôi tình cờ được hay rằng ông mới ký một tấm chi phiếu một triệu mỹ kim, rồi sau khi hủy bỏ đi, vì không cần xài tới, ông đem đóng khung lại, giữ làm kỷ niệm một vật hiếm có.
Ông đã mở hãng với cái vốn 450 mỹ kim và một ý mới trong đầu. Như vậy ông tỏ rằng ông quan tâm tới ông chủ đó và xí nghiệp của ông ta. Nhưng ít hy vọng thành công; nhiều người khác mướn nhà cũng đã làm thử như tôi và đều thất bại hết: họ nói con người đó ráo riết lắm.
Bà nhại dáng đi của ông rồi nghiến răng hỏi ông sao không bắt chước dáng đi lịch sự của bà? Tôi được thêm một khách hàng nữa mà bà ta được nhiều trứng thêm vì gà đẻ nhiều hơn. Mỗi người phải để cho các bạn xét đoán mình.
Duvernoy, một trong những nhà làm bánh mì lớn nhất ở Nữu Ước. Tôi muốn xin bà bán cho tôi một chục trứng mới. Một hãng lớn nọ, chế dầu thơm phái ông James B.
Tâm trạng con người là như vậy đó. Amsel đã áp dụng nó một cách khéo léo. Bà kêu đứa nhỏ ngỗ nghịch nhất, tặng cho nó chức "thám tử" và giao cho trách nhiệm đuổi tất cả những đứa vô chơi trên bãi cỏ, bất kỳ là đứa nào.
Chắc bạn viết văn sĩ đó: Chính là H. Phải, Eugénie cũng có thể kêu Trời như Job "Ghét của nào, Trời trao của đó". Họ cho quay một cuộn phim đem chiếu trong hàng trăm nhà buôn lớn: Những người bán hàng coi phim và hiểu ngay những điều nên làm và không nên làm trong nghề của họ.
Thiếu hòa hợp trong lúc ái ân. Nhưng khi uy quyền đó đã được ông Parsons công nhận rồi (khi ông này không tránh biện nữa) thì ông ta tươi tỉnh ra, hóa ra nhân từ, dễ cảm và tốt bụng như những người khác. Detmer, nhà sáng tạo xưởng dệt Detmer lớn nhất thế giới.
Vợ chồng người đó rầy nó suốt ngày, không cho nó yên: "Má muốn con ăn cái này cái kia. Thật vậy, chúng ta ai cũng khát khao được người khen ngợi và quý mến, nhưng chúng ta rất sợ lời nịnh hót. Lincoln xấu hổ lắm, làm thinh ngồi trơ trên ghế trong khi bà chủ trọ đem chiếc khăn mặt ước lại chùi má và quần áo ông.
Một hãng xe hơi có sáu khách hàng không chịu trả tiền sửa xe. Nhưng nắng giọi làm lở sơn, nên chính tay tôi phải sơn lại. Hạnh phúc của ta không do ngoại vật đem tới mà tự tâm ta phát khởi.