Tại sao hầu hết mọi người thường hay xét đoán kẻ khác? Câu trả lời đơn giản nhưng không được dễ dàng chấp nhận. Thực ra, chính tôi cũng thích một số món kể trên. Chúng ta có thể biến nó thành một mục tiêu cho cuộc sống bằng cách chỉ thực hiện hai điều đơn giản.
Với họ, thất bại không có gì đáng phải xấu hổ. Sáng hôm sau, tập giấy của tôi đầy kín chữ, thậm chí tôi còn phải dùng thêm một tập giấy khác. Mục tiêu là ước mơ có thời hạn.
Chúng ta lớn lên, được dạy bảo những chuẩn mực đạo đức và từ trong tiềm thức, chúng ta luôn mong muốn mình trở thành một người tốt. Tuy nhiên, khoảng thời gian rất dài giữa hai sự kiện đó mà chúng ta thường gọi là cuộc sống mang đến cho chúng ta vô số những lựa chọn. Hỗn loạn? Bạo lực? Hoặc có luật chơi mà chỉ một trong hai đội chấp hành.
Bản chất của sự việc xảy đến không quan trọng bằng cách chúng ta đối phó với nó. Hơn bất kỳ điều gì khác, sự tôn trọng luôn gặt những vụ mùa bội thu trong cuộc sống. Anh đã phải đấu tranh giành giật giữa sự sống và cái chết từng giờ một và anh đã sống sót qua thử thách kinh khủng đó.
Để có thể đứng vững trước thực tế khắc nghiệt đòi hỏi ở chúng ta một nghị lực. Tạo động cơ, thiết lập mục tiêu, và làm việc chăm chỉ sẽ đưa bạn tiến xa. Khả năng kỳ diệu nhất của con người đó là có được quyền tự do chọn lựa, chọn lựa một thái độ, chọn lựa một cách sống, một cách nhìn….
Nó thách thức chúng ta đào sâu hơn nguồn lực nội tại khi gặp phải thất bại. Ông còn nói rằng, chúng ta sẽ chẳng bao giờ trở nên xuất sắc nếu ta không thực hiện điều đó với tinh thần kỉ luật tự giác cao. Khát vọng khác với khả năng, là điểm khác biệt giữa người bình thường với người thành công.
Kỉ luật đúng nghĩa không thúc ép sau lưng bạn; nó ở bên cạnh khích lệ bạn. Ta có thể để điều hay, điều tốt đi vào trí óc ta bằng cách chọn lọc những gì chúng ta đã đọc và nghe thấy từ thế giới xung quanh. Khi hỏi mọi người rằng mục tiêu của họ là gì, thì câu trả lời mà bạn thường được nghe nhất là: được hạnh phúc, được giàu có và được nổi tiếng.
Nó thách thức chúng ta đào sâu hơn nguồn lực nội tại khi gặp phải thất bại. Và có lẽ đây là thói quen tốt nhất của tôi. Luôn tìm tòi, học hỏi và không ngừng tích lũy kinh nghiệm cho bản thân chính là con đường ngắn nhất giúp chúng ta xây dựng lòng tự trọng cho mình.
Tôi mở một tập giấy và nói: Trong ngày hôm nay, hễ ai có câu bào chữa nào, hoặc nghe người khác bào chữa, thì hãy viết những câu bào chữa đó vào một tờ giấy. Tôi tự hỏi liệu cô ta có gọi lại cho tôi chỉ để nói rằng người Inca sống ở Peru chứ không phải ở Bolivia. Để tạo ấn tượng tốt đối với người khác, chúng ta có khuynh hướng xây dựng một hình ảnh khác với con người thực của mình.
Không có điều gì là tự nhiên xảy đến. Mọi người năng động hơn với những đôi mắt sáng mở to, cười nhiều hơn và tươi hơn. Khi tôi dạy những khóa về giao tiếp, cả ở trung học lẫn đại học, tôi đã tiến hành một hoạt động rất đơn giản nhưng lại rất có tác dụng.