Rohang

Sung sướng với 2 em hàng xóm xinh đẹp

  • #1
  • #2
  • #3
  • Con người luôn biết sáng tạo. Nhưng bởi vì không biết giống thế nào. Nhưng cây ở đó vẫn cao vút, săn chắc và cổ kính hơn.

    Muốn hiểu truyện này nếu không quá thông minh thì phải động não nhiều đấy. Một kẻ lạc loài vô cảm. Và không phàn nàn khi tôi vẫn luôn là tôi: Lười gấp chăn màn khi ngủ dậy.

    Mà không, lúc ấy, có lẽ im lặng là hạnh phúc. Có lẽ tí nữa cũng… Hơi phiền là còn cái cặp, thời buổi này ám ảnh lắm ăn cắp đến nỗi trong sở thú vẫn phải đề phòng. Nhưng em nghĩ không phải cháu không biết tôn trọng mọi người đâu ạ.

    Nhưng như thế đã là tốt lắm rồi. Nền trời xanh thẫm, hàng cây xanh lục, thảm cỏ vừa cắt xong lên mầm xanh nõn. Nó mất hay không mất là may đây? Dăm giọt loang lổ ở khoảng đất trống mình lầm là của mình kia thuộc về giấc mơ của ai? Họ lại đang chu du với nó hay tẹo nữa có người khóc òa lên vì mất nó?

    Tập về thấy tốn nhưng cũng đáng. Bố bảo: Đáng xem thật. Họ hú hí thế nào? Cá tôm hoan lạc ra sao? Như vầy… Như vầy… Rốt cuộc cũng nhàm.

    Tôi chọn nói về cuộc sống của những người không đói rét nhưng cũng không kém khổ đau. Chẳng nhẽ mình đấm cho đồng chí ấy một phát. Và những cái xác cháy khét lẹt.

    Chả quan tâm đến gì ngoài những cái thùng rác. Nhà văn nhắm mắt lại. Mọi người bảo bạn hiền lành.

    Có những chi tiết của giấc mơ mà bạn hiểu, chúng phản ánh đúng thực tế, nhưng không nhiều. Có điều, người người làm kinh tế, nhà nhà làm kinh tế. Bỏ qua một số tiểu tiết, bạn thấy cái háng nhức và cái chân trái không duỗi thẳng được khiến bạn đánh mất thú vui hiếm hoi là tung tăng trên sân bóng.

    Và biết rằng mình biết ít thế nào. Trước khi trở về thực tại, ông còn kịp thấy đôi mắt của cô gái kia vẫn thờ ơ vô cảm. Bóng đèn thì bình thường, không cần kể.

    Bắt đầu nghe những tiếng động khác. Hôm nay, tôi lại đánh mất cảm giác bồi hồi bỡ ngỡ tuổi thơ. Miệng họ mặc kín mít áo quần.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap