Rohang

Em chuyên gia thẩm mỹ làm việc xinh đẹp

  • #1
  • #2
  • #3
  • Hơi buồn chán là cứ phải đến lúc khó khăn, cứ phải đến lúc nguy nan, cứ phải đến lúc nước đến chân… Để cắn tiếp những kẻ chống đối mục đích đẹp đẽ của tôi. Chỉ tại thằng em tớ và tớ ngồi trong lúc người ta đứng thì ráng chịu.

    Câu chuyện đó là của phương Tây, cách đây hàng thế kỷ và có ý nghĩa khác. Một mặt vừa thấy lạnh nhạt dần, một mặt vừa đau khổ vì cảm giác chỉ một đứa con bất hiếu mới lạnh nhạt với cha mẹ. Vừa làm xong bài thơ đã quên ngay nên lúc nào cũng thấy đầu óc mình chẳng có cái quái gì.

    Và khi anh làm việc quá sức, em sẽ để con tè vào người anh. Đôi khi những sự quá muộn làm đời sống trở nên vô nghĩa. Các cô gái câm thường nói rất nhiều bằng trí tưởng tượng của người khác.

    Xem trang 16 cuốn NGOÁY MŨI tác giả Nguyễn Thế Hoàng Linh (nếu có) Thủa mới lớn, tôi những tưởng tôi sẽ được quan tâm tận tình và phát triển toàn diện hơn nữa. Sự hòa giải thường thành công chỉ khi xuất phát từ nỗ lực của thiểu số và sự tha thứ của số đông.

    Ông anh chuyển sang bể nóng. Và tiếp tục đùa cợt với bạn trong màn đêm. Nó bắt chước tôi, dần dà cũng thành của nó, tôi chả nhớ tôi bắt chước ai.

    Bỏ cha những suy nghĩ về đồng loại, thời đại vừa phải thận trọng vừa dễ bị nguyền rủa đi. Họ bắt đầu dùng đến quyền của tuổi tác và địa vị. Một lần, ông quan đến chơi nhà, con chó sủa nhặng lên, bị chủ đá vào mõm.

    Khi bạn viết, cứ có một người đến gần là bạn phải gấp lại. Khi đã chơi thì nhập vào từng tế bào, từng phi tế bào, cực kỳ lôgic mà cũng phản lôgic và cả những cái giữa hoặc không thuộc về những thứ đó. Mà lại vì chưa lăn ra chết, chưa hóa điên dại nên lại che mắt họ khỏi cái bi kịch rành rành dễ vương vấp tới muôn đời sau.

    Ông cụ nói được nhưng rất khó khăn. Học mấy tiết? 3 tiết ạ. Thằng này ăn mặc phong phanh.

    Thi thoảng chúng bay rợp trời. Những người ngoài cuộc (mấy ai ngoài cuộc) ngồi khoanh tay nguyền rủa lại thường thể hiện thực ra mình cũng chẳng hơn gì. Là lặp lại nhàm chán, là luôn luôn sáng tạo.

    Trước hôm tôi đốt, vào buổi tối (cái tối hôm tôi đi chơi sở thú), tôi mở cuốn sách đó ra, tước dọc vài trang như ta tước giấy làm chong chóng rồi thả từ tầng cao xuống cho xoay trong gió. Tôi đang lưu thông với vận tốc bằng không. Bạn ghê thứ ơn huệ lờ nhờ, lập lờ giữa tình cảm gia đình và ban phát để rồi hình thành thứ truyền thống trẻ phải rót rượu hầu già, không uống cũng phải hầu; trẻ xới cơm so đũa, già ngồi khoanh tay.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap