Đã lâu lắm rồi mới có người trò chuyện với ông như thể ông vẫn còn là một cậu bé vậy. Từ trên đỉnh núi Nott sẽ nhìn được bao quát toàn bộ khu rừng Mê Hoặc và có thể anh sẽ thấy được Sid đang ở đâu đó. Nhìn kìa, mảnh đất này thật tươi tốt và màu mỡ làm sao! Nhìn kìa! Đó là dòng suối nhỏ mà tôi đã đào từ nơi Bà chúa hồ đến đây.
Khi ấy, Max - một người nổi tiếng được hầu hết mọi người trong vùng biết đến như một biểu tượng thành đạt trong kinh doanh và cuộc sống - đang ngồi trên chiếc băng ghế dài, vô tư ngắm nhìn dòng người tản bộ quanh những lối đi rợp bóng mát trong công viên. ngay dưới chỗ chàng ngồi. Thật ra, Sequoia không định trả lời thêm một câu hỏi xấc xược của một gã hiệp sĩ kiêu căng nào khác nữa, thế nhưng qua lời nói và điệu bộ của Sid, bà thấy chàng không phải là một hiệp sĩ loại đó.
Vì thế cả buổi sáng, chàng đi hỏi tất cả những sinh vật mà chàng gặp được trong khu rừng xem cây bốn lá còn cần những điều kiện gì để mọc lên ngoài đất, nước, ánh sáng và bóng râm ra. Và chàng bằng lòng với những gì mình đã làm. Tôi làm việc hầu như không nghỉ, ngày cũng như đêm lẫn cuối tuần và ngày nghỉ.
Tuổi thơ nhọc nhằn, vất vả nhưng ấm áp tình bạn giữa hai người bạn nhỏ đột ngột bị gián đoạn khi cả hai vừa bước qua tuổi thứ mười. Thế nhưng chẳng có điều gì xảy ra cả. Nó thật đến độ chàng chắc chắn rằng đây là nơi mà Cây Bốn Lá thần kỳ lần đầu tiên mọc lên.
Nott quyết định hôm nay anh sẽ đi tìm hỏi thêm những người khác. Ta đã làm hết sức mình cho những điều mà ta nghĩ là đúng và cần thiết. Tất cả các cư dân của khu rừng Mê Hoặc đều nhận thấy và theo dõi sự hiện diện của hai kẻ xa lạ vừa mới xâm nhập vào đây.
Đột nhiên, từ đâu đến một ông già dáng vẻ mệt mỏi ngồi xuống bên cạnh Max. Mụ ta giờ đã hết cười nổi. Những chiếc lá bắt đầu xào xạc, đó là khi thần Gió cất giọng trả lời:
Nott - hiệp sĩ áo đen - leo lên lưng ngựa bắt đầu một ngày mới không được lạc quan cho lắm. Đừng làm mất thì giờ của ta. Năm phút nữa lại trôi qua.
Nói xong, Bà chúa hồ chợt biến mất trong sự kinh ngạc của Sid. Vì vậy hãy để ta yên. Sự may mắn luôn cần được sẻ chia.
Giọng cười của bà vừa chói tai vừa sâu thẳm và vang xa tới hàng vạn dặm. Ngươi phải nhanh lên. Seqouia im lặng suy nghĩ.
Nếu ngươi đánh thức chúng dậy thì đêm nay chúng sẽ không hát nữa. Màn đêm chầm chậm buông xuống dày đặc. Chàng mơ thấy nó mọc lên đẹp rực rỡ ngay giữa mảnh đất tươi mới, đầy nước và đã được loại hết đá cục.