- Đến lúc này, cô ấy bớt nóng giận hơn và đã chỉ cho tớ thấy một sự thật hiển nhiên khác nữa. Thậm chí, tớ còn chuẩn bị trước những gì mình định nói: "Tôi rất thất vọng, Jennifer ạ. Nhìn lại, James thấy ngày làm việc của mình giờ trở nên ngắn hơn, và anh thích được quay trở lại văn phòng vào mỗi sáng.
Đôi lúc, anh phải thay đổi cách giải thích của mình cho phù hợp với tính cách của mỗi nhân viên. Họ không đạt chỉ tiêu đã được giao. Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi.
Để tránh những rắc rối và cũng để cho dễ phân biệt, mọi người trong gia đình thường gọi hai anh em là Jones và James. - Trở lại chuyện của tớ, hẳn tớ đã thiếu sót điều gì đó khi giao việc cho Jessica. Còn sau đó thì anh chỉ muốn bật ti vi lên xem trong giây lát rồi đi ngủ.
Nhân viên của anh cũng thay đổi, họ chuyển từ thái độ vị kỷ cá nhân, trốn tránh công việc sang cởi mở và hòa đồng với tập thể hơn. Và anh tự hỏi, liệu nghệ thuật ủy thác công việc mà anh đã có dịp học hỏi có thể được áp dụng hai chiều, tức là cả với cấp trên và cấp dưới hay không? Anh sực nhớ đến câu chuyện của Jones và Jennifer, rồi quyết định chấp nhận mạo hiểm. Và James sung sướng ngắm nhìn gương mặt rạng ngời hạnh phúc của vợ trong vòng tay mình.
"Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!". Cậu đã làm hết sức mình. - Vậy là cậu đã nói cho cô ấy biết.
Tuy thế, James vẫn tỏ ra hơi thiếu kiên nhẫn với việc chuẩn bị này. Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa. Thật ra, Jennifer không ngừng chứng tỏ năng lực tuyệt vời của mình và cô ấy luôn sẵn sàng đảm nhận bất kỳ công việc gì.
Khi giao việc, nên kiểm tra để xem xét tình hình thực hiện công việc và hướng dẫn nếu cần thiết. Và khi công việc không được như ý thì chính James là người phải chịu trách nhiệm sửa chữa những sai lầm ấy. Thế nhưng khi báo cáo kết quả, tớ suýt đánh rơi cái gạt tàn thuốc khi nghe cô ấy báo cáo về những điều đã cam kết nhưng lại không nằm trong thẩm quyền của mình, đồng thời còn tự ý liên hệ với những người hoàn toàn không nên đặt mối quan hệ.
Chắc chắn họ sẽ được lợi rất nhiều nếu am hiểu về nghệ thuật quản lý này. Xảy ra chuyện gì thế hả? - Jones lưu lại công việc đang làm dở dang trên máy tính rồi dời bước sang chiếc ghế bành gần đó. Thỉnh thoảng, anh đưa cả gia đình đi ăn tối và dạo phố đến khuya mới về.
- Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười. Josh hoàn thành công việc đúng hạn, nhưng James vô cùng ngạc nhiên khi nhận ra Josh đã vượt quá giới hạn thẩm quyền của mình khi thực hiện những việc mà James đã giao. - Vậy là cậu đã nói cho cô ấy biết.
Chẳng lẽ điều này đúng như vậy sao? Chẳng lẽ sau biết bao nỗ lực dặn dò thật rõ ràng, cụ thể khi giao việc cho nhân viên, anh lại thất bại bởi chi tiết quan trọng này? Trong chốc lát, anh thoáng cảm thấy khó chịu với chính mình nhưng rồi lại nhanh chóng cảm thấy thoải mái hơn. Cảm xúc của anh lúc này rất khó tả. - Nghe giống như bản đánh giá hiệu quả công việc quá nhỉ.