Thật phi lý khi bạn cho rằng do người giàu trên thế giới tích cóp tất cả tiền bạc nên không còn gì để lại cho những người khác. Liệu bạn có mua một đồ vật quý giá nếu bạn khẳng định là nó không quan trọng với bạn? Tất nhiên không. Tiếp theo, anh không còn phải lo cho bà suốt sáu tháng mỗi năm.
Vậy làm sao để bạn có thể xác định được kế hoạch tài chính trong tâm thức của mình được cài đặt ở mức nào? Một trong những cách thông thường nhất là hãy xem các thành quả mà bạn đạt được. Bạn có bao giờ để ý thấy rằng những người giàu có nhất trên thế giới đồng thời cũng là những người lãnh đạo tài ba nhất? Cũng cần để ý rằng những người tạo ra sự Người nghèo để nỗi sợ hãi ngăn cản họ.
Dần dần, bạn sẽ nhận ra mình đã có cái nhìn khác trước về cuộc sống và nhất là tiền bạc, từ đó có những lựa chọn và quyết định mới, và tạo ra những kết quả mới. Đã đến lúc bắt đầu chia sẻ những món quà mà cuộc đời này ban tặng cho bạn thay vì cứ khư khư ôm lấy chúng hay vờ như chúng không hề tồn tại. Tôi không điên khùng đến mức cứ thường xuyên khẳng định những điều chưa có thực, bởi vì khi đó giọng nói thầm trong đầu chúng ta sẽ đáp lại bằng câu: “Điều đó không thật, điều đó là bịa”.
Cuộc sống thoải mái có thể làm bạn cảm thấy ấm áp và an toàn, nhưng nó không tạo cơ hội để bạn phát triển. Tôi thấy không có lý do gì để bản thân bị lây nhiễm năng lượng độc hại đó, chẳng hạn như cãi cọ, buôn chuyện, nói xấu sau lưng. Người giàu chọn “cân bằng”.
Rồi cứ mỗi ba tháng bạn lại điền vào đây con số về tổng tài sản mới Mỗi người có một tài năng và năng khiếu bẩm sinh. Để bắt đầu những buổi thảo luận của mình, tôi thường giới thiệu cho mọi người cái mà tôi gọi là “ba từ nguy hiểm nhất”.
Câu chuyện dưới đây về một trong những người từng tham dự hội thảo Tư Duy Triệu Phú sẽ minh họa cho sức mạnh của yếu tố “đơn giản hóa” trong việc tạo dựng tổng tài sản. Hãy xem xét những mối quan hệ có liên quan đến tiền bạc của bạn. Tại sao? Nguyên nhân là bởi động lực kiếm tiền của họ xuất phát từ sự oán giận và sự phản ứng.
Bạn có hình dung một người trưởng thành phải trả tiền xăng bằng bốn đồng 25 xu sẽ bối rối như thế nào không? Cậu nhỏ làm việc tại trạm xăng đó đã nhìn tôi như thể tôi là kẻ trộm các máy bán hàng tự động, rồi chỉ lắc đầu và cười to. Nếu cần, tôi sẽ cắt bạn ra từng mảnh rồi ghép trở lại sao cho bạn có thể tự “vận hành” một cách tốt nhất. Hãy xem xét hiệu quả kinh doanh của bạn.
Hãy là người gương mẫu, hãy thành đạt, hãy hạnh phúc, và khi đó thì có thể, tôi nhấn mạnh từ có thể, họ sẽ nhìn thấy ánh sáng tỏa ra từ con người bạn và muốn có một chút ánh sáng ấy. Rồi tôi nói: “Lời nói không thì chưa đủ! Để tôi thử xem liệu các bạn có nói thật không nhé”. Họ nói: “Làm sao tôi không phàn nàn được cơ chứ? Bạn xem cuộc sống của tôi tồi tệ đến mức nào”.
Điều nào hiệu quả, hãy tiếp tục. Người nghèo thậm chí không dám ngắm bắn lên trần nhà của họ, và rồi họ thắc mắc tại sao họ không thành công. Khi đó, vùng thoải mái của bạn đã được mở rộng, nghĩa là bạn đã trở thành một người “lớn hơn”.
Bạn phải tin rằng bạn là người tạo ra thành công của mình, rằng bạn là người tạo ra sự khốn quẫn của bạn, và rằng bạn là người tạo nên những khó khăn xung quanh tiền bạc và thành công của bạn. Yếu tố thú vị tiếp theo trong đoạn văn của Conwell là nhiều người trong chúng ta bị tiêm nhiễm ý nghĩ rằng bạn không thể vừa giàu có vừa trung thực, hoặc vừa giàu có vừa thánh thiện. Trên thực tế, việc quản lý tiền không hề lấy đi phần tự do nào của bạn, mà ngược lại còn khiến bạn tự do hơn.